Chương trước
Chương sau
Buổi sáng ngày thứ 2, Chu Hạ Ninh vừa tỉnh thì thấy Tiền Hữu Đa ngồi cách đó nửa mét đang nhìn chằm chằm vào mình, cô giật mình ngồi dậy.

“Tiền Hữu Đa, bạn làm sao vậy? Không đi ngủ mà ngồi đó dọa người khác”!

Tiền Hữu Đa nhếch miệng cười, giọng nói có chút mơ màng:“ Hạ Ninh, mình không phải không ngủ được mà là hoàn toàn không ngủ.”

Bây giờ Chu Hạ Ninh mới phát hiện hai mắt Tiền Hữu Đa thâm quầng:“ Sao mà bạn lại không ngủ được?”

“Ha ha, mình thức đọc kịch bản này 3 lần!” Tiền Hữu Đa cười ngốc nghếch, giơ ba ngón tay lên, sau đó vẻ mặt như phát hiện ra điều gì, lấy tay nắmbả vai Chu Hạ Ninh, “ Hạ Ninh, kịch bản này rất hay! Mình thích nhất là huyền huyễn! Bạn đừng nói hôm qua bạn chỉ đùa với mình thôi nha?”

Chu Hạ Ninh bật cười, cô không nghĩ là Tiền Hữu Đa lại nghiêm túc như vậy, tuy rằng cô cũng có thói quen đọc đi đọc lại kịch bản nhiều lần, nhưng cũng không phải chỉ đọc trong một buổi tối.

“Đương nhiên không lừa bạn. Nếu bạn đồng ý tham gia thì cứ tùy ý chọn một vai đi.”

“Ha ha, mình sẽ không chọn vai nữ chính, không thích hợp với mình.” Tiền Hữu Đa nhếch miệng cười, “ Nhân vật ngày hôm qua bạn nói cũng được đó, rất thú vị. Thiên Bồng đại nguyên soái, he he, cụ Heo, he he! Đời sau của cụ heo lại là nữ, còn kế thừa tính háo sắc của tổ tiên nữa!”

Lúc đó Chu Hạ Ninh cũng cảm thấy kịch bản này khá thú vị, không chừng sẽ được giới trẻ quan tâm.

“Được, nếu sang năm bạn chưa có lịch trình gì, thì công ty sản xuất sẽ liên hệ với người đại diện của bạn.”

'Đi, bây giờ mình sẽ nói với người đại diện, không cần gặp nhau nữa.” Tiền Hữu Đa rất thoải mái, thật ra thời gian cô quen biết Chu Hạ Ninh cũng không dài, nhưng cô rất tin tưởng cô ấy, chắc đây chính là nhân duyên nhỉ.

Người yêu hay bạn bè cũng vậy, không có duyên phận thì sẽ không ở bên nhau.

Chu Hạ Ninh nhắn tin cho Hạ Thao rồi mới rời giường.

đã quay gần xong, chắc khoảng trước tết sẽ hoàn thành, sau đó cô sẽ có một khoảng thời gian rảnh rỗi, ít nhất cũng phải mấy tháng sau mới cần đi tuyên truyền phim.

Đạo diễn Ngô Minh Vệ cũng không thích dựa vào scandal để quảng cáo, ít ra cho đến giờ vẫn chưa có scandal nào xảy ra trong đoàn phim.

Đang nghĩ đến kế hoạch tuyên truyền thì buổi chiều chị Đỗ đã báo cho cô, năm sau phim sẽ bắt đầu tuyên truyền.

Thật ra với vai diễn của cô, khi tuyên truyền cũng không cần cô tham gia. Chỉ là đạo diễn Vương Vũ Thần muốn cô đi theo. À, chắc là vì cô, Trang Dực và Lê Huyền đã từng xuất hiện trên báo, lúc đó cũng là một tin tức nóng hổi.

Đi tuyên truyền rất là mệt, tuy rằng tăng thêm độ nổi tiếng, nhưng cô tình nguyện ở nhà ngủ còn hơn. Đây cũng là thói quen của cô từ trước khi đóng phim.

Nói thật thì cô rất may mắn, mới chỉ đóng hai bộ phim nhưng vai chính đều là minh tinh nổi tiếng, lúc đi tuyên truyền hay xuất hiện trên báo chí cũng dễ dàng hơn nhiều.

Tóm lại, chỉ cần Trang Dực đánh cái P, cũng làm cho người ta quan tâm hơn mấy diễn viên hạng 3 gặp tai nạn giao thông.

Không có cách nào, không nổi tiếng thì phải chấp nhận, cũng đừng liều lĩnh rồi thành ra tự mình hại mình.

Trang Dực có vẻ rất bận rộn, diễn xong cũng không thấy người đâu, lúc đoàn phim liên hoan cũng không tham gia.

“Lần này Trang Dực là nhà sản xuất đã cố gắng rất nhiều, làm tôi rất ngạc nhiên.” Trong lúc ăn cơm, đạo diễn Ngô cố ý nhìn Chu Hạ Ninh nói,“ Cũng không phải lần đầu tiên tôi và cậu ta hợp tác, nhưng lại là lần đâu tiên tôi thấy cậu ta chăm chỉ đến như vậy, người có thiên phú cũng thuận lợi hơn nhiều, nhưng cậu ta lại luôn lười nhác, lần này đã làm cho tôi có cái nhìn hoàn toàn khác.”

Chu Hạ Ninh cúi đầu, nghiêm túc ăn cơm.

Trong mấy tháng quay phim, cô cũng nghe nói đạo diễn Ngô, Jonh và Gỉa Huân đều là do Trang Dực dựa vào quan hệ mà mời tới. Cả nhà đầu tư, tài trợ, đa số đều là do hắn tự mình liên lạc, nên chỉ trong một thời gian ngắn đã chuẩn bị xong xuôi mọi việc, mà chính hắn cũng đem mấy vai diễn khá quan trọng lùi lại mới có thời gian tham gia vào bộ phim này.

Tuy rằng cô cũng không muốn tự mình đa tình, nhưng cô cảm giác được Trang Dực làm như vậy cũng có một phần là vì cô. Lúc đó cũng chỉ vì một câu nói của cô mà hắn mới đi làm nhà sản xuất phim.

Thật ra từ camera Ngô Minh Vệ đã mấy lần gặp ánh mắt Trang Dực nhìn về phía Chu Hạ Ninh, cũng đoán được tâm tình của anh ta, đáng tiếc, từ lúc xảy ra scandal của Trang Dực và Phạm Duyệt Tân, Phạm Duyệt Tân đi Australia chưa về, người trong cuộc duy nhất còn ở trong nước là Trang Dực trở thành đối tượng theo đuôi của giới báo chí. Mà tình cảm của cậu ta đối với Chu Hạ Ninh hình như cũng phai nhạt đi nhiều.

Scandal tình cảm của Trang Dực lâu nay, cậu ta vẫn không thừa nhận. Lần này cùng Phạm Duyệt Tân chính là chuyện ầm ỹ nhất.

Chỉ sợ mọi người đều cho rằng hai người đều có tình cảm với nhau, nếu không mấy bức ảnh thân mật như vậy cũng không dễ dàng chụp được.

Ngô Minh Vệ là người từng trải, vì vậy đối với tâm trạng của Trang Dực cũng đoán được một chút, cũng vì vậy mới thấy người thanh niên này rất tốt. Lùi một bước cũng cần rất nhiều dũng khí và trí tuệ.

Trong thời gian này nếu cậu ta còn quan tâm đến Chu Hạ Ninh chắc chắn sẽ là hại cô ấy.

Rất khó có được tình cảm chân thành trong giới giải trí, đột nhiên anh bắt đầu mong đợi, tình cảm của hai người này sẽ đi đến bước nào.

Ngày 25 bộ phim sẽ đóng máy. Thời tiết thành phố S xuống đến 0 độ, không khí lạnh lẽo khắp nơi như muốn mọi thứ đều hóa thành băng tuyết.

May là chiều ngày 25 thời tiết bắt đầu khá hơn, gió tuyết cũng tạm thời không còn.

Nghe đạo diễn Ngô nói một tiếng “CUT”, mọi người đều đứng dậy vỗ tay.

Theo hướng máy quay giữa sân, Trang Dực trên mặt có vết máu do hóa trang, vẻ mặt thoải mái, hắn mỉm cười với Chu Hạ Ninh, đôi môi mỏng hơi nhếch:“ Chu Hạ Ninh, em và bộ phim này đều sẽ nổi tiếng.”

Chu Hạ Ninh quay đầu, nhìn vào ánh mắt của Trang Dực, cũng nhếch môi:“ Cảm ơn lời chúc của anh.”

“Trang Dực, Hạ Ninh, chúng ta đi uống rượu trắng chúc mừng thôi!” Jonh cười ném đồ trong tay, một tay kéo Chu Hạ Ninh, nói với Gỉa Huân:“ Bạn gái, cùng đi nào!”

Ánh mắt Trang Dực nhíu lại, đi qua kéo đầu John:“ Được, tôi mời cậu uống Mao Đài!”

60 độ, thiêu cháy luôn kẻ háo sắc này đi!

Chu Hạ Ninh bật cười:“ John, lần trước đã say một lần, bây giờ còn muốn thử nữa sao? Rượu trắng của chúng tôi, cũng không thấp như rượu nho đâu nha.”

John cười:“ Dù sao cũng đã quay xong, say thì cứ say đi!”

Tiệc chúc mừng chắc chắn sẽ có, đạo diễn Ngô vung tay:“ Buổi tối tôi mời, ăn uống xong rồi mai sẽ giải tán.”

Những người còn lại vô cùng vui vẻ.

Khi quay phim có thể gặp đủ loại người, đạo diễn, nhân viên, diễn viên,có người hợp cũng có người không hợp.

Đây là cô còn chưa nói đến đoàn làm phim của Hạ Thao, hợp tác thật sự thoải mái. Nói thật ra cô còn tiếc nuối khi phải đi.

Đời người có gặp gỡ thì cũng có lúc phải chia tay.

Buổi tiệc cuối cùng, Chu Hạ Ninh kính rượu đạo diễn Ngô:“ Đạo diễn Ngô, mong rằng lần sau sẽ còn hợp tác!”

Ngô Minh Vệ nở nụ cười, do uống nhiều mà trên mặt đỏ bừng:“ Tôi cũng rất mong chờ, hi vọng sẽ không lâu lắm!”

Đạo diễn đều rất thích diễn viên thông minh, chăm chỉ lại khiêm tốn, Chu Hạ Ninh chính là người như vậy. Thật ra con người Gỉa Huân cũng như vậy, nhưng Chu Hạ Ninh có lợi thế về ngoại hình, nếu may mắn, nổi tiếng cũng sẽ dễ dàng hơn.

Cho nên, anh rất mong chờ sau này sẽ hợp tác với cô, có lẽ, bộ phim tiếp theo cô sẽ vào vai nữ chính.

Đến cuối cùng, mọi người đều uống say, Ngô Minh Vệ nằm ngủ trên bàn, chỉ còn lại Chu Hạ Ninh, Gỉa Huân và Trang Dực.

Trang Dực cầm cái chén, cúi đầu ngắm nghía, Gỉa Huân khẽ cười, đứng dậy:“ Có người tới đón, tôi đi về trước, ngày mai giúp tôi chào đạo diễn Ngô và John.”

Chu Hạ Ninh đứng dây, cười nói:“ Chị Gỉa Huân, hẹn gặp lại.”

“Hẹn gặp lại.” Gỉa Huân cười dịu dàng liếc qua Trang Dực, rồi trừng mắt nhìn Chu Hạ Ninh, nhỏ giọng nói:“ Đừng trách tôi vào trận bỏ chạy nha.”

Chu Hạ Ninh ngạc nhiên, tới khi Gỉa Huân đi rồi mới hiểu ra, cô ấy nói rất đúng vẻ mặt của Trang Dực bây giờ.

Cô từ từ ngồi xuống, lại thấy Trang Dực đứng dậy, trong lòng cô hoảng hốt, cứ thế nhìn Trang Dực đi tới trước mặt, ngập ngừng nói:“ Có thể nói chuyện với tôi một chút được không?”

Chu Hạ Ninh nhíu mày, ngẩng đầu nhìn ánh mắt lo lắng của Trang Dực:“ Được.” Sau đó đứng dậy, đi theo Trang Dực tới lô ghế bên ngoài hành lang.

Đêm khuya, toàn bộ khách sạn chắc cũng chỉ còn hai người tỉnh táo.

Bốn phía rất yên tĩnh, tựa như chỉ còn lại tiếng hít thở của hai người.

Chu Hạ Ninh cúi đầu, nhìn vòm ngực của Trang Dực trước mặt, làm như không có chuyện gì lui về sau một bước, sau đó hắng giọng nói:“ Có chuyện gì sao?”

Trang Dực trong phút chốc bỗng ngẩn ngơ.

Đúng vậy, chuyện gì đây?

Thật ra cũng không có chuyện gì, chỉ là hắn vừa nghĩ đến ngày mai sẽ không thể ở gần Chu Hạ Ninh, không còn chỉ cần rời giường là có thể gặp mặt, cho dù không cần nói thành lời, chỉ cần đứng nhìn từ xa cũng có thể cảm thấy hạnh phúc.

Chỉ mới đóng cùng cô hai bộ phim, bộ phim trước cũng chỉ diễn có mấy ngày, nhưng, tựa như đã có thói quen có cô bên cạnh.

Lần đầu tiên, bởi vì một bộ phim kết thúc mà tâm trạng anh tiếc nuối như vậy.

Không có ai có thể gặp gỡ rồi chia tay như diễn viên. Một bộ phim, chính là một cuộc sống mới, hạ màn rồi chính là lúc nói hẹn gặp lại.

Nhưng hắn nhìn Chu Hạ Ninh, không muốn nói hẹn gặp lại.

“Ồ, nghe nói em mới nhận vai diễn mới?” Trang Dực chỉ có thể lấy đề tài nhàm chán này mà nói tiếp.

“Đúng vậy.” Chu Hạ Ninh gật đầu, không quá ngạc nhiên khi Trang Dực biết chuyện này, dù sao Hạ Thao cũng là đạo diễn của Tinh Diệu.

Rất nhiều đạo diễn khi thành danh sẽ rời khỏi công ty cũ để thành lập công ty của riêng mình, nhưng Hạ Thao không làm như vậy, ông cảm thấy núp dưới bóng công ty cũng tốt, không tính rời đi.

Chu Hạ ninh đoán thế lực của Trang Dực trong công ty khá lớn, có thể biết danh sách diễn viên trong phim của Hạ Thao cũng không quá khó.

Trang Dực nhìn đôi mắt trong veo của Chu Hạ Ninh, trong lòng thầm thở dài.

Trừ bỏ biết Chu Hạ Ninh nhận vai diễn trong phim của Hạ Thao, hắn còn biết Phạm Duyệt Tân cướp vai diễn của cô.

Nhiều năm trôi qua, anh cứ nghĩ Phạm Duyệt Tân chính là bạn thân nhất, ai ngờ hóa ra bọn họ đã sớm đi theo con đường của riêng mình.

Mỗi người đều có con đường của riêng mình, anh chưa thể nào hiểu hết ý nghĩa của câu nói này.

Thịnh Thanh Phong nói cho anh biết, anh và Phạm Duyệt Tân không đi cùng một con đường. Hóa ra, điều đó chính là sự thật.

Chỉ vì anh thừa nhận có tình cảm với Chu Hạ Ninh mà cô ta muốn chèn ép Chu Hạ Ninh sao? Nhưng không biết Phạm Duyệt Tân có hiểu được? Tình yêu của anh rất đơn giản, anh thích Chu Hạ Ninh, sẽ không phải vì cô không nổi tiếng hay không có tên tuổi mà thay đổi!

Nếu anh buông tay, sẽ chỉ vì anh không thích, không thương. Ví dụ như Phạm Duyệt Tân, anh đã sớm buông bỏ hoàn toàn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.