Chưa ăn xong hai người già đã cố ý tìm cách ra ngoài.
“Bà sang trung tâm thương mại mua chút đồ, Ngân Diệp à, hay là bà đi cùng với tôi nhé.”
“Được, được. A Bác à, cháu và Ninh Ninh cứ ăn cơm nhé, chúng ta sẽ quay lại nhanh thôi.”
Rõ ràng là hai người này cố ý, Chu Hạ Ninh cười híp mắt nhìn bà ngoại mình vui vẻ đi ra ngoài, chỉ còn thiếu việc nhảy lên ăn mừng nữa.
Ba mươi phút sau, hai người vẫn chưa về. Nhậm Trí Bác bắt đầu đứng ngồi không yên.
“Chu tiểu thư, hai người họ tại sao vẫn chưa trở lại? Không phải nói đi rất nhanh sao? Có khi nào xảy ra chuyện gì không? Bà tôi hôm nay không mang di động, cô có thể gọi cho bà ngoại cô được không?”
Chu Hạ Ninh yên lặng thở dài.
Thật sự là học đến ngu người.
Đương nhiên hai người kia cố ý không quay lại.
Trên đường về nhà, bà ngoại không ngừng quan sát vẻ mặt của Chu Hạ Ninh, cuối cùng không nhịn được mới hỏi:” Ninh Ninh, cháu thấy thằng bé kia thế nào?”
Chu Hạ Ninh liếc nhìn bà ngoại:” Cũng được ạ.”
Bà ngoại và mợ ngồi phía trước đều vui mừng:” Thật sao? A Bác chưa có bạn gái đâu, bà thấy cháu và nó rất xứng đôi, cháu có muốn suy nghĩ một chút không?
Chu Hạ Ninh nghiêm túc nói:” Bà ngoại, đó là thầy giáo trong trường cháu, gì mà xứng hay không xứng! Tình yêu thầy trò chính là điều cấm kỵ nha!”
Bà ngoại nghẹn lời:” Chuyện này, chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-trong-sinh/2066560/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.