Editor: Tuna
“Nếu triều đình bất nhân, vậy thì diệt cái triều đình này đi!”
“Lăng Lan, cuộc đời này có nàng là đủ rồi!”
“Ok, qua, mọi người nghỉ ngơi ăn cơm đi, chiều chúng ta lại tiếp tục.” Tiêu đạo diễn vừa lòng nhìn màn ảnh, rốt cuộc cũng cho phép mọi người đi ăn cơm.
Trợ lý Tiểu Đinh sớm đã bày đồ ăn ra, bốn món một canh, còn chưa mở hộp, đã có rất nhiều ánh mắt hâm mộ bắn lại đây, Lý Đông Đông ở một bên bê ghế dựa ra cho Hoàng Phủ Tử Y, sau khi Hoàng Phủ Tử Y ngồi xuống, lại lấy bình giữ nhiệt đổ một chén canh ra, phục vụ vô cùng vẹn toàn, so sánh với cơm hộp của mọi người, đúng là sự phân biệt rõ ràng giữa quý tộc và ăn mày.
Cảnh này cũng không phải là lần đầu tiên, trên thực tế rất nhiều người muốn hỏi Hoàng Phủ Tử Y rằng: làm ra điệu bộ như vậy, không sợ bị người khác oán hận sao?
Hoàng Phủ Tử Y sợ sao? Tất nhiên là không rồi, cô căn bản là không thèm nhìn đến xung quanh, cô cảm thấy cũng chỉ là một bữa cơm thôi, có gì mà phải ghen ghét, bữa cơm này cũng đâu phải là mấy người bọn họ ăn không nổi, mà cô có năng lực cho bản thân ăn tốt hơn một chút, thì tại sao phải ăn giống mọi người, loại chuyện mua chuộc lòng người nhưng phải ủy khuất bản thân này, trừ phi tất yếu, bằng không Hoàng Phủ Tử Y cô nhất định không làm.
Mà cho dù có ghen ghét đi chăng nữa thì bọn họ cũng đã quen rồi, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-toan-nang-sung-chong-ngoc/1378626/chuong-46-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.