An Trạch Thụy vốn định đẩy Sở Ngao Dư đi, nhưng Hoàng Phủ Tử Y đã giành trước một bước. Động tác đẩy xe lăn tự nhiên của cô như là đã sớm làm qua vô số lần.
Nhìn bóng dáng hai người ở bên nhau, An Trạch Thụy đẩy mắt kính, cảm thấy sự tồn tại của bản thân mình thật dư thừa. Chẳng lẽ mình đang làm cái bóng đèn đặc biệt trong truyền thuyết? Không tốt, không tốt.
"Thiếu gia, Hoàng Phủ tiểu thư. Tôi còn có việc muốn xử lí, không quấy rầy hai vị dùng cơm."
Sở Ngao Dư lạnh lùng liếc An Trạch Thụy một cái, hơi gật đầu. Trong ánh mắt hiện lên một chút hài lòng mà Hoàng Phủ Tử Y cũng mỉm cười, không nói gì thêm.
Quầy tiếp khách có thiếu nữ rất đẹp, thân mặc một chiếc sườn xám Thanh Hoa, vô cùng khí chất, cực kì giống tiểu thư khuê các cổ đại.
"Sở tiên sinh, ngài đã lâu không tới, đại thiếu gia cũng nhớ nhung." Một trong hai thiếu nữ lên tiếng, nhìn Sở Ngao Dư cười nhạt. Hiển nhiên có quen biết với anh.
"Ừ." Sở Ngao Dư lãnh đạm nói. Thiếu nữ cũng không ngại, nhưng lại nhìn trộm anh và Hoàng Phủ Tử Y, mang chút vẻ mặt hâm mộ. Lúc này bỗng xuất hiện hai người, nhiệt tình hô: "Sở thiếu, hoan nghênh tới đây. Tôi đã cố ý để lại cho ngài một bình rượu ngon, nhất định lần này phải uống ít nhất hai ly mới được."
Người đó cười ha ha nói xong, quét mắt nhìn Hoàng Phủ Tử Y, ánh mắt sáng lên nhưng biết điều che dấu, vẫn cười đánh giá: "Không hổ là Sở thiếu, mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-toan-nang-sung-chong-ngoc/1378602/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.