“Anh muốn nói gì?” Hoàng Phủ Tử Y không có kiêng dè vấn đề này, mà trực tiếp hỏi.
Tiết Thần nhìn xung quanh, nhíu mày có chút không hài lòng, kiên trì nói: “Đổi nơi khác đi, cùng đi uống ly cà phê được không?”
“Thời gian đã muộn, nếu anh không nói, tôi xin về trước.” Hoàng Phủ Tử Y lắc đầu, kỳ thật không cần hỏi cô cũng đoán ra đại khái đối phương muốn nói cái gì, mà chỉ cho đối phương một cơ hội mở miệng, chẳng qua mốn chính thức cự tuyệt đối phương mà thôi, cho nên nếu người này không muốn nói, vậy quên đi, dù sao cô cũng không quá thích nghe.
Tiết Thần có chút gấp gáp, anh ta uống một ít rượu, cảm xúc có chút kích động, nhìn thấy Hoàng Phủ Tử Y định đi, liền vươn tay, giống như muốn giữ Hoàng Phủ Tử Y lại, nhưng lại bị Hoàng Phủ Tử Y linh hoạt tránh thoát, cùng lúc đó, An Tuệ cũng đã đi tới.
“Tiết ảnh đế, tôi thấy anh uống say rồi, có cần kêu xe đưa anh trở về không?” An Tuệ hỏi.
Sắc mặt Tiết Thần hơi đổi, lại không muốn từ bỏ, sửa sang lại sắc mặt, giọng điệu nghiêm túc nói: “Tử Y, tôi thích cô, tuy rằng chúng ta chỉ mới biết nhau có mấy ngày, nhưng tôi thật sự thực thích cô, cho nên, cô có muốn quen tôi không? Nghiêm túc quen nhau!”
Hoàng Phủ Tử Y chớp mắt, không lộ một chút kích động nào, bình tĩnh trả lời: “Không muốn.” Cự tuyệt một cách dứt khoát.
Sắc mặt Tiết Thần lại thay thay đổi, anh ta đường đường là một ảnh đế, bị cự tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-toan-nang-sung-chong-ngoc/1378595/chuong-30-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.