Trải qua ba lần phầu thuật, Bối Ngọc Nhi cuối cùng cũng thoát khỏi nguy hiểm nhưng lại chưa tỉnh lại, đối với Đỗ Phong Nam mà nói, đây là tin tức tốt duy nhất gần đây.
Bối Ngọc Nhi được chuyển vào phòng hồi sức đặc biệt, nhưng vẫn chưa tỉnh lại, Đỗ Phong Nam ngồi xuống bên cạnh, nắm lấy bàn tay trắng bệch của cô áp lên má của anh, "Ngọc Nhi, gần đây em ngủ lâu quá rồi đấy, em mau tỉnh lại đi, anh rất nhớ rất nhớ em."
Bên ngoài cửa Bối Ngọc Long và vợ cùng vào, hôm nay là ngày cuối tuần, vụ việc Trần Hân Nhiên đâm xe vào con gái cưng của ông bà, hai người đã lên tiếng cảnh cáo cục trưởng X, nên ông ta không dám đứng ra bảo đảm cho Trần lão gia.
Thấy Đỗ Phong Nam đanh ngồi bên giường Bối Ngọc Nhi, hai ông bà cũng không đành lòng quẩy rầy, định quay người đi ra lại đánh động đến Đỗ Phong Nam, anh vội vàng đứng dậy, cúi đầu kính cẩn, "Bác trai, bác gái, con có chuyện muốn nói với hai người."
Bối Ngọc Long quay lại, "Cháu muốn nói chuyện gì Phong Nam, cứ nói thẳng với chúng ta."
Đỗ Phong Nam bất giác quỳ gối xuống trước mặt hai bậc trưởng bối, "Bác trai, bác gái, cháu muốn xin hai người giao lại Ngọc Nhi cho cháu. Sau này dù cô ấy có tỉnh lại hay không, cháu đều sẽ chăm sóc cho em ấy."
"Phong Nam, cháu mau đứng dậy, như vậy ổn sao, Ngọc Nhi nó có thể sẽ cả đời này không tỉnh." Bối Ngọc Long buồn rầu nói, ông không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-ti-phu-cua-chang-tong/3600290/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.