Sáng sớm ngày hôm sau.
Đỗ Phong Nam ngồi tại sofa trong phòng ngủ, âu phục chỉnh chu. Nhìn cô gái nhỏ đang ở trên giường trong bộ đồ ngủ gấu teddy, tâm tình anh thấy thật tốt.
"Tiểu Ngọc Nhi, Chào buổi sáng."
"Chào!" Bối Ngọc Nhi, tay làm gối uể oải đáp một tiếng. Hôm nay cô không có cảnh quay, nên ở nhà.
"Ngọc Nhi, tôi mua hai tấm vé Dinini(công viên vui chơi nhé). Hôm nay, chúng ta đi Dinini trước, sau đó đi xem kịch nói nhé." Đỗ Phong Nam khua khua bốn tấm vé trước tầm mắt của Bối Ngọc Nhi. Khuôn mặt tươi cười tiêu sái.
Bối Ngọc Nhi thoáng sửng sốt một chút, sau đó bĩu môi, "Anh bao lớn rồi, còn muốn đi Dinini, quá ấu trĩ rồi á."
Đỗ Phong Nam hai mắt thâm sâu nhìn cô, "Tóm lại là hôm nay chúng ta cùng đi, bù lại buổi hẹn hò cho em. Em không đi cũng phải đi."
Nói xong anh thẳng lưng đi khỏi phòng chờ cô thay đồ, trong đầu lẩm bẩm, "Bối Ngọc Nhi ơi Bối Ngọc Nhi, chẳng phải em thích đến Dinini còn gì, tôi lặng yên xem em diễn thế nào."
Chuyện là tối qua, sau khi đi ngủ, Đỗ Phong Nam liền nhắn tin với cha của Bối Ngọc Nhi, anh lúc đó hỏi:
(Bác trai, cháu muốn tạo một niềm vui bất ngờ cho tiểu Ngọc Nhi, bác có thể cho cháu vài kiến nghị được không?"
Bối Ngọc Long: [Sắp xếp cho nó một bộ phim chất lượng, hoặc là... Đưa nó đi Dinini.]
Bối Ngọc Long: (Đây là niềm hối tiếc của nó lúc nhỏ, nguyện vọng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-ti-phu-cua-chang-tong/3575479/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.