Lúc này, Đỗ Phong Nam cũng vừa trở lại căn phòng. Vừa bước vào bên trong, một cỗ hương thơm nhàn nhạt lập tức ập vào mũi.
Chết tiệt, chuyện gì thế này, trong phòng này sao lại có mùi xuân dược. Đỗ Phong Nam dựa vào tường, hai tay day day mi tâm. Xoay người, anh định bước ra khỏi phòng thì phía sau.
"Đứng lại, tên biến thái kia !" Bối Ngọc Nhi khuôn mặt đầy tức giận gọi Đỗ Phong Nam.
"Bối Ngọc Nhi ? Sao cô lại ở đây?" Anh trợn mắt lên nhìn chằm chằm cô.
Cô thoáng cau mày, nhìn anh cười lạnh. " Ha... nếu không phải là tôi anh còn tưởng là ai?"
Cô túm áo anh, hét lên, " Tôi cảnh cáo anh, tránh xa chị Tuệ Minh của tôi ra một chút, nếu không...
Đỗ Phong Nam tức giận, đẩy mạnh cô ra, khốn kiếp, người anh bắt đầu thấy khó chịu vì xuân dược. Anh gằn lên, " "Nếu không thì sao? Nói thử xem.."
Cô bị anh đẩy ra, thở gấp, cả người khó chịu, "mẹ nó, căn phòng này sao lại nóng như thế?" Vẫn chưa quên chuyện ban nãy, cô một lần nữa lại túm cánh tay của anh, " anh dám động tay với phụ nữ?"
Anh mất hết kiên nhẫn, " Mẹ kiếp, cô đừng phí lời." Dứt lời nắm đấm của anh bay sượt qua mặt cô, đấm mạnh vào tường, mu bàn tay rớm máu. " Tôi không muốn ra tay với phụ nữ, cô đừng có ép tôi."
Nói xong, anh xoay người định rời khỏi, đầu óc thoáng mơ hồ lẩm bẩm" Không thể ở đây thêm được nữa, phải đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-ti-phu-cua-chang-tong/3575459/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.