Trực tiếp là Tiểu Tây – gián tiếp là do Lục Ẩm Băng, ngày nghỉ của Phương Hồi hôm nay vẫn như cũ, chả có buổi sáng nào được yên giấc, sáng sớm đã bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cô lấy chăn che đầu lại, chờ tiếng chuông ấy tắt hẳn. Tiếng chuông vừa dứt, 3s sau, lại kêu lên ráo riết.
Ai vậy trời, sao lại cố chấp như vậy?
Phương Hồi ném chăn qua một bên, hùng hổ mà cầm lấy điện thoại, vừa nhìn thấy tên người gọi, trong nháy mắt muốn bùng nổ, đêm qua bắt cô tám chuyện với cô ấy chắc hẳn là còn chưa đủ, sáng sớm đã không buông tha cho cô.
"Chị có phải có bệnh không vậy Tiểu Tây?!"
"Idol của chị và nghệ sĩ nhà chị ngủ với nhau!!!"
Hai người đều nói cùng lúc, hai âm thanh vang lên, Phương Hồi nhíu mày, Tiểu Tây ngẩn người, hai người cũng không nói gì nữa.
Tiểu Tây: ".... Xin lỗi, đã quấy rầy giấc ngủ của em."
Tiểu Tây cúp điện thoại.
Buổi sáng Phương Hồi đang ngủ, bị đánh thức, có chút nổi nóng, nhưng nửa điểm cũng không phát tiết ra ngoài còn khiến cô khó chịu hơn, cô tức giận ném điện thoại, chui vào trong chăn lần nữa.
Là chị ấy sáng sớm tinh mơ gọi điện thoại cho mình đúng không? Là mình được chị ấy để tâm đúng không? Mình lại không nhàm chán như chị ấy, mỗi ngày đều đi hóng chuyện rồi ăn dưa, nếu không có chuyện gì, thì chị ấy toàn chia sẻ những điều khiến chị ấy nhàm chán, mình cũng không muốn cưỡng ép, đạo lý này ai cũng hiểu, chị ấy dựa vào đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/365728/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.