Tay Lục Ẩm Băng không dùng nhiều sức, nhưng Hạ Dĩ Đồng lại không tránh được, lúc Lục Ẩm Băng hôn lên, cô dần mất đi suy nghĩ chống cự, hai tay vòng lấy cổ Lục Ẩm Băng, tiếp nhận nụ hôn nóng bỏng từ đối phương.
Môi của Lục Ẩm Băng rất đẹp, dày mỏng rộng hẹp vừa phải, đôi môi này, rất thích hợp để hôn, trong tám năm qua, Hạ Dĩ Đồng đã vô số lần mơ thấy cùng đối phương tiếp xúc thân mật, đôi môi này, từ trán đến mũi, vành tai, từ vai đến ngực, từ thắt lưng đến chân, Lục Ẩm Băng ôm chặt thắt lưng của cô, dường như là đang trách cứ cô thất thần.
Hạ Dĩ Đồng vội vàng kéo suy nghĩ trở về, chăm chú mà đáp trả lại. Cảm giác được cánh môi của đối phương đang đè lên cánh môi mình, Hạ Dĩ Đồng nhịn không được, ngậm lấy cánh môi ấy, dùng đầu lưỡi đảo quanh, nhẹ nhàng mút vào, tay của Lục Ẩm Băng cũng tăng thêm chút lực, hô hấp cũng gấp gáp.
Nhắm mắt lại, để đầu óc trống rỗng, không cần suy nghĩ, chỉ dùng môi để miêu tả cánh môi của đối phương, miêu tả cảm xúc hiện giờ. Lúc tách nhau ra, dường như trong không khí xuất hiện một sợi chỉ bạc mờ ám, lưu thông không khí một chút, sau đó liền dán vào nhau.
Nụ hôn như vậy kéo dài, Hạ Dĩ Đồng cảm thấy nụ hôn này rất lâu, cũng không nhớ được hai người đã tách nhau ra mấy lần, lại hôn lần nữa mấy lần, Hạ Dĩ Đồng cả người nóng lên, chân không tự chủ mà cọ cọ vào chân Lục Ẩm Băng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/365715/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.