Hạ Dĩ Đồng ——【 em cũng xấu hổ mà, sao chị lại mở phim này cho ba mẹ chị xem vào đêm giao thừa, lỡ như họ phát hiện ra mối quan hệ giữa chúng ta thì sao? 】
Lục Ẩm Băng – 【Thế em nghĩ thế nào? [trầm tư]】
Hạ Dĩ Đồng đột nhiên giật mình.
Lục Ẩm Băng – 【Phải, đúng như em đang nghĩ đó.】
Lục Ẩm Băng – 【Chị come out thành công rồi, ba mẹ chị còn hỏi khi nào em rảnh thì đến nhà ăn bữa cơm?】
Hạ Dĩ Đồng ——【 Từ từ, em cần bình tĩnh một chút [trầm tư] 】
Phương Hồi nhìn thấy Hạ Dĩ Đồng buông điện thoại xuống, ôm đầu gối cười ngây ngô, cười xong lại có chút lo lắng, không biết đã cùng người bên kia nói chuyện gì, đứng dậy thì cầm di động gọi điện thoại.
Phương Hồi vừa nhìn là biết là muốn gọi điện thoại cho Lục Ẩm Băng. Từ sau khi Hạ lão sư yêu Lục Ẩm Băng, cô đều có thể từ biểu tình của cô ấy mà biết được cô ấy đang nói chuyện phiếm với ai, chỉ có hai trường hợp, một là Lục Ẩm Băng, hai là người khác.
Phương Hồi cũng có người nhà, nhưng Tết cô lại không thể về, cô cũng cảm thấy rất áy náy, cô tự tìm chỗ, gọi điện thoại cho ba mẹ, hoá ra bên kia đang ở nông thôn, rất náo nhiệt, chú, bác, cô, dì tất cả mọi người đều vây quanh một chỗ, mỗi người nói một hai câu, liền tiêu hao hết thời gian.
Ngay cả Tiểu Tây cũng gửi cho cô một tin nhắn ——【 Tiên nhi, giao thừa vui vẻ [ so tâm ]】
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/365713/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.