Tần Mộ ngồi trong văn phòng than thở nỗi khổ sở với khuê mật của mình, đối phương ở đầu dây bên kia liên tục an ủi, sợ cô vừa mới lấy lại tinh thần, phấn chấn làm việc thì liền vấp phải đau khổ, nào có ai ngờ, Tần Mộ khóc lóc đủ rồi, nói: "Tớ muốn nhanh chóng tìm ra cây ATM mới, bằng không thì tháng này cạp đất mà ăn."
Thương Ấu Toàn an ủi nói: "Đi đi."
Tần tổng chạy đi tìm phó giám đốc của công ty để thương lượng.
Hạ Dĩ Đồng dự định sẽ ký hợp đồng với studio của Lục Ẩm Băng, đợi tới lúc gặp mặt cô sẽ nói rõ. Còn rất nhiều ngày nữa hai người mới có thể gặp nhau, cô sợ đợi đến khi gặp nhau thì đã bị cả đống chuyện khác làm cho xao nhãng. Sau đó cô liền băn khoăn, Lục Ẩm Băng có chê cô dài dòng quá hay không đây.
Cô sợ bận rộn sẽ quên mất, liền mở ghi chú trong điện thoại ghi lại, sau đó nhìn thấy những dòng ghi chú trước đó, là cảm giác cùng Lục Ẩm Băng hôn môi như thế nào, còn có cả cảm giác về cảnh quay trên giường cùng cô ấy, lấy tay xoa xoa mi tâm, tâm tình cô liền vui vẻ.
Phía trước có mấy cô gái trẻ đi tới, Hạ Dĩ Đồng thoáng nhìn qua, cất điện thoại di động, thu lại nụ cười.
"Xin chào Hạ lão sư."
"Xin chào."
"Chào, Hạ, lão sư."
Này có chút quen thuộc.... Cảm giác hô hấp đang dần trì trệ.
Hạ Dĩ Đồng ngẩng đầu lên, là Sầm Khê, cô tức thời lông tóc dựng đứng, như là lâm vào trại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/365701/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.