Gió ở phương Bắc rét run, nhóm người vây quanh hình tròn bên ngoài lều trại, thậm chí đang dần dần có nhiều người hơn. 
Tuy gió lớn, nhưng bên ngoài ồn ào như vậy, người bên trong vẫn nghe thấy, người ra xem đầu tiên là một nhân viên công tác, nhìn thấy liền lập tức hướng về phía trong vẫy vẫy tay, còn kêu mọi người ra xem với giọng đầy hưng phấn, đủ để thấy đoàn phim của Tần Hàn Lâm không đứng đắn cỡ nào. 
Lục Ẩm Băng gần như là người cuối cùng đi ra, cô còn chưa kịp đọc tin nhắn trong điện thoại, nếu như Hạ Dĩ Đồng ngã trễ một chút, Lục Ẩm Băng đọc xong tin nhắn, cho dù cô không ngã vào lòng của Lục Ẩm Băng thì cô vẫn được Lục Ẩm Băng che chở ở phía sau. 
Hiện tại tình hình như thế này, trăm lần cũng không dám nghĩ tới. 
Tần Hàn Lâm ở trước mặt mọi người, giơ điện thoại lên, "tách tách" vài tiếng, lưu lại những khoảng khắc đen tối của Hạ Dĩ Đồng trong đoàn phim 《 phá tuyết 》. Chỉ có mình ông là dám làm vậy, còn những người khác thì không dám lấy di động ra chụp. 
Hạ Dĩ Đồng ngã một tư thế thật sự là khó coi, đứng dậy đều tốn sức lực không ít, lúc này có một cánh tay nắm lấy tay cô, còn dùng sức kéo cô đứng dậy: "Em vì muốn mọi người giải trí nên phải hi sinh như này à, chị rất cảm động." 
Tần Hàn Lâm che giấu đi khoảng khắc đen tối của ai kia xong, cười nói: "Tôi thay mặt đoàn phim hoan nghênh em trở lại nha." 
Hạ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/365684/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.