Tích cách Lục Ẩm Băng tương đối cố chấp, nói theo như đại chúng nhận xét là quá thẳng thắn, cô quyết tâm tìm hiểu xem mình có phải cong hay không, có phải thích Hạ Y Đồng hay không, nhất định phải hiểu rõ.
Nữ nhân trong gương trong chốc lát nhíu mày, chốc lát lại nhe răng, nếu để cho người khác nhìn thấy biểu tình dữ tợn của Lục đại ảnh hậu giờ phút này, sợ là muốn hoài nghi bị linh hồn nào đó xuyên qua.
"Lục lão sư, em xong rồi." Chưa thấy người đâu mà đã nghe tiếng nói đầu tiên.
Lục Ẩm Băng dùng tốc độ mắt thường không thể thấy được, nhanh chóng khôi phục lại khuôn mặt mỉm cười: "Tới tôi."
Hạ Dĩ Đồng gãi gãi đầu nhìn về phía bóng lưng của cô, luôn cảm thấy hôm nay Lục Ẩm Băng có gì đó không bình thường.
Lục Ẩm Băng xõa tóc ra, ngửa đầu về phía vòi hoa sen, dòng nước ấm từ trán chảy xuống mặt, sau đó xối sạch cơ thể, nhắm mắt lại, cô tự hỏi, nếu Hạ Dĩ Đồng cũng ở trong này, sẽ như thế nào?
Dục vọng? Là tình dục sao? Cô ấy dường như không có vậy.
Gội đầu, ngẩn người, tắm rửa, lại ngẩn người, Lục Ẩm Băng lại ở trong phòng tắm lâu hơn thời gian tắm bình thường. Làm khô tóc, rửa mặt xong, hai người, một người trên giường, một người ngồi ngay bàn, suy nghĩ về kịch bản cho ngày mai diễn, không ai nói chuyện.
Đây mới là phần lớn trạng thái của hai người khi ở trong phòng, Hạ Dĩ Đồng ngẫu nhiên gặp phải vài vấn đề, liền quay đầu lại hỏi một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/365652/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.