"Action!" 
Trần Khinh hoàn toàn không yếu thế dưới ánh nhìn của Kinh Tú, nàng thậm chí còn tâm tư nhàn hạ đi vuốt phần tóc mai, động tác nho nhã, lọn tóc rơi xuống áo ngoài màu xanh, tựa như một đóa sen đang nở rộ giữa hồ. Kinh Tú giờ mới bắt đầu quan sát tướng mạo của nàng chứ không có suy đoán mục đích nàng đến viếng thăm lần này. 
"Điện hạ." 
Kinh Tú chậm rãi rót cho mình một tách trà, ánh mắt rời ra khỏi người nàng, không ngăn cản tức là ngầm thừa nhận nàng có thể tiếp tục nói. 
"Điện hạ tuổi còn trẻ mà đã biết giấu kín tài năng, đằng sau chắc là có cao nhân chỉ dẫn?" 
Kinh Tú cầm lấy tách trà, quan sát lá trà đang trôi nổi trong đó, lơ đễnh nói: "Vốn là phế vật, chẳng qua chỉ vì bảo mệnh, làm sao có thể tính là giấu kín tài năng gì, nương nương quá lời rồi. Ngược lại, nương nương, thân mang võ công, đột nhập vào Cảnh Hiền Cung ta, chỉ sợ là có mưu đồ bất chính đi?" 
"Điện hạ nói gì vậy, ta đến đây là để đầu quân điện hạ mà." 
"Đầu quân ta?" biểu cảm của Kinh Tú giống như nghe thấy được chuyện buồn cười nhất thiên hạ vậy, nói, "Nương nương xem Cảnh Hiền Cung của ta xem, ngoại trừ ta và thuộc hạ này ra, ngay đến thị nữ và thái giám cũng chỉ có 2, 3 người, còn lại là đám gà vịt cầm thú thôi, nương nương chê cười rồi." 
"Không có thế lực, chúng ta có thể bồi dưỡng, chỉ cần ngươi có lòng muốn thiên hạ, ta tự sẽ trợ giúp ngươi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/365626/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.