Lục Ẩm Băng phụt cười.
Hạ Dĩ Đồng mang theo khuôn mặt đỏ như quả cà chua bước vào thang máy thì suýt nữa là vấp ngã.
Trong lòng cô thấy hơi giận mình, lúc nãy vẫn còn nói cô là người không liên quan, bây giờ người ta chỉ gọi đại ngươi là bảo bảo cộng thêm họ vào, sao ngươi...... đầu hàng nhanh vậy?
Sau khi tự mắng bản thân vài câu, Hạ Dĩ Đồng đã bình tĩnh trở lại.
Tiểu Tây sau khi bị Lục Ẩm Băng cảnh cáo, không dám nói nhiều thêm một câu, cùng Phương Hồi đi ở đằng sau, yên lặng. Phương Hồi kỳ lạ nhìn cô ấy một cái, bình thường Tiểu Tây tỷ rất hoạt bát hôm nay đột nhiên ỉu xìu vậy nhỉ.
Thái độ của Phương Hồi thay đổi theo thái độ của Hạ Dĩ Đồng đối với Lục Ẩm Băng, nếu hai người họ đã làm lành rồi, cô cũng không tính toán với Tiểu Tây nữa. Dựa vào mối quan hệ miễn cưỡng được coi là đồng nghiệp, Phương Hồi tỏ ra có thiện ý, hỏi: "Tiểu Tây tỷ, hôm qua ngủ không ngon hả?"
Tiểu Tây im lặng lắc đầu.
Phương Hồi lấy một thanh kẹo que từ trong túi ra, nhét vào tay cô ấy: "Ăn kẹo sẽ làm tâm trạng tốt lên."
Tiểu Tây chậm rãi chớp mắt một cái, khẽ nói: "Cảm ơn."
Trực giác của Phương Hồi cảm thấy vụ này có liên quan đến Lục Ẩm Băng, cô nghĩ bụng: "Tiểu Tây tỷ cũng không dễ dàng gì, Lục ảnh hậu vừa nhìn là biết người có tính khí không được tốt lắm, khi hầu hạ chắc chắn rất hao tâm, nghe nói có nhiều trợ lý y như bảo mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/365622/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.