Lực độ đó lúc đầu rất mạnh, suýt nữa là khiến cho Lục Ẩm Băng tỉnh dậy luôn, thế nhưng đầu óc của cô vẫn mơ mơ màng màng, quả thật là lười mở mắt ra để phân biệt thế giới hiện thực là như thế nào. Do đó nhịn xuống, cái nguồn lực đó vẫn cứ vỗ, làm cho Lục Ẩm Băng nhịn không nổi nữa, tính mở mắt ra xem xem là con yêu nghiệt không biết trời cao đất dày nào. Nhưng lúc đó Hạ Dĩ Đồng đã yên phận lại, cô sờ 'bề mặt của ván lướt', nói khẽ như đang khuyến khích: "Chai dô."
Lục Ẩm Băng bị nguồn ấm áp bao bọc lại, yên tĩnh không động đậy nữa.
Tia nắng đầu tiên của sớm mai chiếu rọi vào phòng, hai người trên giường dùng một cách thức cực kỳ ấm áp ôm lấy nhau, hai người đều nằm nghiêng, tay của Hạ Dĩ Đồng cho vào trong cổ áo không có cài nút của Lục Ẩm Băng, ôm lấy vai cô ấy, ngón tay lâu lâu lại chuyển động trên làn da, Lục Ẩm Băng không những không đá cô ra, mà ngược lại cho tay đặt lên bàn tay cô, cả người gần như là nằm trong lòng Hạ Dĩ Đồng.
Máy lạnh yên tĩnh hoạt động, phảng phất như là có tiếng động, rồi lại phảng phất như là không có bất kỳ tiếng động nào.
Thật ra hai người ôm nhau ngủ không có thoải mái cho lắm, cho dù là hai miếng ván dựa sát vào nhau cũng phải thẳng băng, huống hồ gì bản thân lại là phụ nữ điện nước đầy đủ, cánh tay bị ép phải cong lại, cái cổ thì đau nhức, trái tim thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/365620/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.