Tần Hàn Lâm: "Ánh sáng, đạo cụ, diễn viên, vào vị trí! Chuẩn bị ghi hình!"
Hạ Dĩ Đồng giật mình tỉnh giấc.
Lục Ẩm Băng đang chăm chú nhìn cô: "Sao vậy? Mặt đỏ quá, em có phải bị sốt không? Hay là trúng nắng?"
Hạ Dĩ Đồng nhìn xung quanh, tất cả mọi người đều vào vị trí của mình, Tần Hàn Lâm đang uống nước, nhưng đã ngồi vào màn hình máy quay, đang chỉ cho cô thấy vị trí sân khấu.
Ánh đèn trên đầu làm Hạ Dĩ Đồng có chút hoảng hốt.
Lục Ẩm Băng: "Còn không mau lên đó, ngẩn ngơ gì nữa? Trúng nắng rồi hả?" Lục Ẩm Băng cho ngón tay vào bên trong khuỷu tay cô ấy, nhưng lại rút trở về, "Hiện giờ tôi cũng không thể xem cho em được, có chóng mặt không?"
Đôi mắt mơ màng của Hạ Dĩ Đồng đặt vào đôi môi không ngừng mấp máy của cô.
Lục Ẩm Băng: "???"
Cô đẩy vai Hạ Dĩ Đồng một cái, Hạ Dĩ Đồng thở ra một hơi dài: "Chị nói cái gì?"
Lục Ẩm Băng: "......"
"Nói em bị khờ rồi hả, bắt đầu rồi kìa, còn thả hồn theo gió là bị Tần Hàn Lâm mắng đó." Lục Ẩm Băng ngồi vào vị trí trong góc của mình.
Hạ Dĩ Đồng cởi áo khoác ra, đưa cho trợ lý, đi đến chính giữa cung điện, trung tâm của ống kính. Váy cô như ánh trăng, dáng đi uyển chuyển, mái tóc được buột ra sau, trên đầu cài một cây ngọc trâm đỏ đơn giản, mặt trang điểm nhẹ, hai má hơi đỏ càng làm nổi bật lên dung mạo của cô.
Thư ký trường quay dập clapboard: "Phá Tuyết màn 2 cảnh 1
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/365602/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.