Hạ Dĩ Đồng sau khi quay lại lần thứ 2 mới phản ứng ra được bản thân lúc nãy đã làm gì, không ngờ cô lại...... không để ý đến xung quanh, ở trước mặt nhiều người mà nói 'Em thích chị' với Lục Ẩm Băng? Chắc lúc nãy đầu cô bị con lừa đá rồi, nếu không thì hôm nay ra cửa quên uống thuốc.
Ngoại trừ ngượng ngùng ra thì là ngượng ngùng.
Hạ Dĩ Đồng lén nhìn Lục Ẩm Băng đang ngồi cách đó không xa, cô ấy đã cởi bỏ trang phục đóng phim, chỉ mặc đồ cá nhân, quần lửng màu trắng, áo polo màu xanh nhạt, trang điểm rất bình thường nhưng lại toát ra khí chất hơn người, trên cổ tay là đồng hồ Patek Philippe nháy sáng lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời.
Tướng ngồi của cô ấy không được tốt lắm, thoải mái dựa vào ghế, một tay đặt trên tay vịn, Tiểu Tây đang cầm kịch bản cho cô ấy xem, cô ấy vừa xem vừa nhìn vào các diễn viên phụ đang đóng phim, miệng không ngừng khép mở, nếu để ý kỹ khẩu hình của cô ấy thì đó là lời thoại của diễn viên phụ. Có lúc do diễn xuất xuất sắc của đối phương mà nở nụ cười quen thuộc, khóe miệng hơi cong lên, khi cúi đầu thì ý cười ở đuôi mắt như tạo thành một đóa hoa đào lắc lư theo gió, thêm ánh chiều tà màu hơi đỏ đang chiếu rọi đằng sau cô ấy.
Mặt Hạ Dĩ Đồng đầy vẻ bình tĩnh nhìn cô ấy, nhưng nội tâm thì đã ầm ầm dậy sóng rồi.
Cô đột nhiên nhớ đến một câu nói không biết đã xem qua ở đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/365592/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.