Khi được Tần Hàn Lâm chỉ đạo diễn xuất thì trong lòng Hạ Dĩ Đồng rất căng thẳng.
Nhiều lúc kịch bản sẽ không quay theo thứ tự thời gian, mà theo từng cảnh một, rồi cắt ghép lại với nhau.
"Đây là lần thứ 2 em và Kinh Tú gặp mặt," Tần Hàn Lâm giơ hai ngón tay lên, "Biết đây có nghĩa là gì không? Cô ấy là một hoàng tử không có thế lực nhưng không có nghĩa là một hoàng tử ngu xuẩn. Cô ấy không có thế lực để tự bảo vệ thân mình, cảm thấy hổ thẹn đối với bá tánh, nhưng điều ấy chỉ được biểu hiện khi cô ấy ở một mình."
Hạ Dĩ Đồng nhìn sang Lục Ẩm Băng bên cạnh, biểu cảm của Lục Ẩm Băng rất thoải mái, kèm theo đó là nụ cười, ngón chân của Hạ Dĩ Đồng co chặt lại trong đôi ủng, cảm thấy mình càng căng thẳng hơn.
"Em được người ta phái đến dò thám Kinh Tú, người đó đã nói sơ cho em biết, cho nên em vẫn ôm thái độ nghi ngờ đối với cô ấy, nhưng đồng thời không được biểu hiện ra, hai em đều là cao thủ diễn xuất. Em phải làm giống cảnh quay đầu tiên vậy, tuy vẫn chưa quay, phải duy trì sự hiếu kỳ đơn thuần và từ hiếu kỳ gợi đến yêu thích." Tần Hàn Lâm lắc hông, từ từ bước đi, nói, "Em đi từ phía bên kia thủy tạ, dáng đi không được yêu nghiệt quá, dùng cách đi của tiểu thư khuê các, có lúc em cũng phải biểu hiện ra tính cách của mình, ở đây không cần phải che đậy lại. Bên hồ có tiếng động, em nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/365589/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.