Tại sao sự nghiệp diễn xuất của nam diễn viên có thể bắt đầu từ lúc mười mấy tuổi cho tới 50 60 tuổi, chỉ cần tinh thần và thể chất tốt thì có thể diễn tiếp. Trong khi đó nữ diễn viên ngoài 30 tuổi lại phải tranh đoạt bát cơm với những thiếu nữ mười mấy đôi mươi, ngoại trừ việc trở thành mẹ của những thiếu nữ đó, lại giống như bỏ qua cả một giai đoạn của cuộc đời, thật đáng giận lại thật đáng buồn. Diễn viên không nên là một nghề chỉ dựa vào tuổi trẻ, sự lắng đọng theo năm tháng cũng có thể tạo nên sức hấp dẫn của riêng nó.
Đây không phải lần đầu tiên Lục Ẩm Băng xuất hiện suy nghĩ này, bởi vì cô ra mắt sớm, một số tiền bối quen biết dần trở nên mờ nhạt trong giới giải trí nên cô cũng để ý tới, nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ thoáng qua, ý nghĩ này thực sự cô đọng lại, trở thành một nguyện vọng muốn thực hiện trong hai năm gần đây. Trưởng thành cùng năm tháng, Lục Ẩm Băng 30 tuổi đã không còn suy nghĩ về những vấn đề mà Lục Ẩm Băng 20 tuổi có thể nghĩ tới. Cô có đủ năng lực và tư cách để thay đổi thị trường phim ảnh trong nước, cống hiến chút sức lực.
Cô không chỉ có ý tưởng này mà đã thực hiện bước đầu tiên, trong hai năm qua cô đã thảo luận với rất nhiều tiền bối về việc liệu họ có sẵn lòng tham gia đoàn phim của cô nếu bộ phim đó thực sự ra mắt hay không, và tất cả đều đồng ý. Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/3384231/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.