Chương trước
Chương sau
Tiết Dao giơ ngón tay cái với Hạ Dĩ Đồng.

Cổ ngữ có câu: Trò giỏi hơn thầy, cấp độ này của Hạ Dĩ Đồng cao siêu hơn nhiều cái kiểu trực tiếp đánh người của Lục Ẩm Băng, Lục Ẩm Băng hoặc là im lặng, hoặc là chọc cho thủng mấy lỗ trên người. Đằng này thật thật giả giả, từ từ tiết lộ, từng bước hướng dẫn.

Tiết Dao: "Tôi có thể hỏi một chút mục đích lần này em tiết lộ là gì không?"

Cô ở bên cạnh Lục Ẩm Băng hơn ba năm, hai năm trước bắt đầu trở thành "Chị em thân thiết", nếu như muốn "show ân ái" thì đã làm trong hai năm qua rồi, hai người có thể thoải mái quăng cơm chó, chứ không phải đợi tới lúc Lục Ẩm Băng ra nước ngoài mới tiết lộ chuyện này.

"Ban đầu chỉ là do xúc động," Hạ Dĩ Đồng nói, "Một tháng trước, chị biết là em vướng scandal xào CP với Trần Mộc Dương rồi chứ?"

Tiết Dao gật đầu.

"Em đã chán ngán những ngày tháng như thế, vì cái thứ gọi là chủ đề hot, tên của em tùy tiện bị sử dụng, lúc thì ghép với tên người này, lúc lại ghép với tên người kia, mà bọn họ đều không phải Lục Ẩm Băng. Ba năm nay, em đếm không xuể những bạn trai tin đồn của em. Bản thân em không thèm để ý, Lục Ẩm Băng không nói gì về việc này bởi vì bọn em đều là người cùng ngành, có thể nhân vụ việc này để gia tăng nhân khí, trở thành chủ đề bàn tán của mọi người trong mỗi bữa tối."

Tiết Dao đứng dậy rót hai ly nước.

Hạ Dĩ Đồng nhận lấy và nói cảm ơn: "Nhưng cũng vì bọn em đều là người cùng ngành, Lục Ẩm Băng lại không có scandal, bởi vì chị ấy chưa từng dựa vào scandal để gia tăng nhân khí. Bây giờ em cũng không cần dựa vào những thứ đó, em cũng có thể lựa chọn thứ em thích. Lục Ẩm Băng dưỡng bệnh ở nước ngoài, nếu như chị ấy liên tục nhìn thấy những scandal trong nước của em, dù cho trong lòng chị ấy biết chúng đều là giả, nhưng ít nhiều cũng khiến chị ấy bận tâm."

"Nói cho cùng cũng là vì Lục Ẩm Băng?" Tiết Dao lắc đầu cảm thán, "Kiếp trước em ấy đã cứu giải ngân hà sao?"

"Người cứu giải ngân hà là em mới đúng." Hạ Dĩ Đồng thổi nước trong ly, uống một ngụm, ánh mắt lấp lánh, "Cũng không hoàn toàn vì lí do này, chỉ đơn giản là cảm giác, không liên quan đến thời gian, có lẽ sớm muộn gì họ cũng biết, nên dứt khoát ra tay trước."

Thật ra Hạ Dĩ Đồng chọn lúc này, liên quan tới thời gian Lục Ẩm Băng ra nước ngoài, có chút suy nghĩ ích kỷ, cô không muốn cứ ở đây chờ, muốn Lục Ẩm Băng về sớm một chút.

Còn rất nhiều chuyện, Lục Ẩm Băng không biết, trước đây cô cho rằng không cần nói, bây giờ nghĩ lại, nói ra cũng không sao.

Trên mặt cô lại lóe lên nụ cười mà Tiết Dao cực kỳ quen thuộc - một nụ cười của sự tính toán, Tiết Dao vội nói: "Lần sau muốn làm gì thì em nên đề cập trước với tôi, tôi già rồi, dễ bị em dọa cho chết lăn quay ra đó."

"Em biết, hôm qua chẳng phải chỉ là ngẫu nhiên sao?" Hạ Dĩ Đồng đáp lại, kèm theo một nụ cười đơn thuần.

Tiết Dao trợn mắt, ra vẻ "Tin em tôi thà tin heo biết leo cây còn hơn". Nếu là ngẫu nhiên thì sao giờ em có thể giải thích rõ ràng như này?

Một đứa lại một đứa, đứa nào cũng khiến mình rụng tóc.

"Nếu như em đã có sắp xếp, thì về sau tôi cũng không quản chuyện này nữa." Tiết Dao nói.

"Vâng, cứ để dân mạng tha hồ suy đoán đi." Sức tưởng tượng càng phong phú càng tốt, càng nhiều người tin thì cô càng vui.

Tiết Dao cảm thấy đường chân tóc của mình vẫn giữ nguyên chiến tuyến ban đầu, vui vẻ mời Hạ Dĩ Đồng đi ăn tối, hai người ăn lẩu dê, vừa ăn vừa trò chuyện về phim mới.

Hiện tại có ba bộ phim, một là hài lãng mạn, một là tội phạm, một là phim nghệ thuật có bối cảnh nhạy cảm. Kịch bản đều ổn, nhưng vẫn cần cải thiện. Hai phim đầu là phim thương mại. Xét về vai diễn, nữ chính trong phim hài và phim nghệ thuật ổn hơn, phim tội phạm thì nam chủ nhất phiên, tuy nữ chính là nhân vật nữ có nhiều cảnh quay nhất, nhưng chênh lệch cảnh quay giữa nam nữ chính không khác gì chênh lệch giữa nhân vật chính với nhân vật phụ.

Trong điều kiện thị trường hiện nay, phim tội phạm là được yêu thích nhất, không có trở ngại nào trong việc quảng bá, kiếm tiền hoàn toàn không phải là vấn đề, đồng thời sự hấp dẫn của bộ phim cũng sẽ giúp Hạ Dĩ Đồng củng cố vị thế một lần nữa. Nam chính đã được quyết định, là một ảnh đế nào đó nằm trong phái thực lực. Có thể nói, chỉ cần Hạ Dĩ Đồng gật đầu thì bộ phim sẽ thành công hơn một nửa.

Phim nghệ thuật có chất lượng cao nhưng đề tài này hơi nguy hiểm do liên quan đến chính trị, không thể đảm bảo liệu có vượt qua được khâu kiểm duyệt hay không, có thể bộ phim được thực hiện với rất nhiều sự cố gắng nhưng lại không được công chiếu. Do đó, Tiết Dao đã giúp cô từ chối bộ phim này, ngoài ra còn có một lý do khác, "Con đường tôi mở ra cho em, không chỉ vì giải thưởng, cũng không chỉ vì độ nhận diện của công chúng, mà phải giống như Lục Ẩm Băng, phải có cả hai, quay nhiều phim nghệ thuật thì cũng nên đổi gió, bộ phim trước của em có thành tích tốt, có danh tiếng, vậy còn thiếu cái gì? Thiếu doanh thu phòng vé."

"Nhưng mà doanh thu phòng vé của 《Phá tuyết》rất cao mà." Hạ Dĩ Đồng gắp một miếng thịt dê, cười cười.

"Nhưng đó là chuyện của hai năm trước rồi, không thể ngủ quên trên chiến thắng và sống bằng tiền dành dụm được." Tiết Dao nhíu mày, "Đừng nói em muốn nhận 《Năm tháng》đấy chứ?"

《Năm tháng》là tên phim nghệ thuật.

"Không," Hạ Dĩ Đồng nói, "Em tính nhận bộ khác."

Không phải là phim tội phạm, không phải phim nghệ thuật, thì chỉ còn lại một bộ, là phim hài lãng mạn, Tiết Dao như bị thiên lôi giáng một đạo xuống đầu, ngơ ngác mười mấy giây, "Em bị chập mạch à?"

Hạ Dĩ Đồng lắc đầu: "Không phải chập mạch, em nghiêm túc suy nghĩ đó, muốn thử thách bản thân."

"Rất là thử thách luôn."

Phim lãng mạn là một thể loại chưa bao giờ hết hot, bao nhiêu năm qua rồi mà 《Titanic》vẫn như nốt chu sa trong lòng mọi người, nhưng mà "Phim tình cảm" đính kèm "hàng nội địa" thì không cần xem, chắc chắn là rác phẩm. Năm nào phim tình cảm trong nước cũng ra đều đặn, cứ như rác chồng rác, khiến Tiết Dao sinh ra trạng thái buồn nôn khi nghĩ tới.

Thách thức bản thân cũng không thể nhắm mắt làm bừa, không phải Tiết Dao không tin Hạ Dĩ Đồng, nhưng muốn thay đổi quan niệm của một người thực sự rất khó, hầu hết trong lòng công chúng, phim tình cảm trong nước đồng nghĩa với rác trong nước. Phim của Hạ Dĩ Đồng phải xuất sắc đến nhường nào mới có thể phá vỡ tư duy bao năm nay của công chúng đây, để bọn họ có thể cam tâm tình nguyện tới phòng vé, lựa chọn nó giữa muôn vàn poster phim.

Hạ Dĩ Đồng từng đóng hai bộ điện ảnh, 《Phá tuyết》nắm giữ top 1 phòng vé năm đó, 《Mẹ nuôi》giúp cô trở thành ảnh hậu, phải rèn sắt khi còn nóng, nếu như yên lặng quay không chút động tĩnh, như vậy giá trị kiến tạo trước đó của Hạ Dĩ Đồng sẽ bị suy giảm rất nhiều.

Đây không phải thử thách, đây là mạo hiểm.

"Em thật sự muốn đóng loại đó?" Tiết Dao hỏi.

"Muốn." Hạ Dĩ Đồng kiên quyết trả lời.

Tiết Dao: "Được, vậy thì nhận loại này."

Hiện nay có rất nhiều phim tội phạm, hầu hết đều có chất lượng trung bình hoặc thấp, thỉnh thoảng có những bộ phim chất lượng cao trên mức trung bình, phản hồi phòng vé sẽ rất tốt nhưng người ta cũng cảm thấy mệt mỏi về mặt thẩm mỹ. Nhìn qua thì họ nghĩ nó rất tuyệt, nhưng hai ngày sau đó sẽ chẳng còn gì đọng lại trong đầu họ. Ngược lại, phim tình cảm tuy nhiều nhưng có thể một năm không có một bộ phim chất lượng cao, chỉ cần có một bộ phim ra mắt, nhất định sẽ trở thành hắc mã của năm, để lại ấn tượng sâu sắc hơn trong lòng khán giả, tạo ra mức độ thảo luận cao hơn. Một điểm nữa là phim tình cảm thu hút sự chú ý đến bản thân diễn viên hơn là phim chính kịch, nói một cách đơn giản là nâng người không nâng nội dung.

Vì sao lại không thể tin rằng Hạ Dĩ Đồng sẽ trở thành hắc mã?

"Chị đồng ý?" Hạ Dĩ Đồng hơi ngạc nhiên, còn tưởng Tiết Dao sẽ đề xuất cô đóng phim tội phạm.

"Đồng ý, sao lại không đồng ý được, đóng phim điện ảnh mới thôi mà, chỉ cần em cố gắng, tôi vẫn sẽ nâng em lên, dù nó có tốn nhiều sức lực đến đâu." Tiết Dao nói, "Bộ này tập trung nữ chính hơn, còn phim tội phạm kia, người xuất sắc chỉ có nam chính chứ không phải em, như vậy không đóng cũng được."

Ngoài miệng cô nói như vậy, trong lòng lại có suy nghĩ khác. Thật sự Hạ Dĩ Đồng càng ngày càng giống Lục Ẩm Băng, cho dù là ngẫu nhiên lộ ra biểu cảm giảo hoạt tính toán, hay là thái độ tự tin và kiên quyết khi lựa chọn kịch bản. Thật sự người ta ở chung với nhau sẽ có xu hướng trở nên giống nhau sao? Tại sao ngay cả những vấn đề nhỏ nhặt cũng giống nhau tới vậy? Hoặc là nói hai người các cô giống nhau, nên mới thu hút lẫn nhau.

Cho dù là kiểu nào cũng khiến cho người khác cực kỳ hâm mộ.

Tiết Dao không nhịn được mà thở dài.

Hai cái đứa này, tách nhau ra như vậy rồi mà vẫn có thể nhét cơm chó vào mồm mình.

Hạ Dĩ Đồng: "Sao thế?"

Tiết Dao không dám nói cô thở dài vì mình là một Corgi độc thân, nên đành che đậy bằng "Mau ăn thịt đi."

. . .

Múi giờ Thái Bình Dương chạy chậm hơn múi giờ +8 phía Đông, Lục Ẩm Băng đáp chuyến bay đường dài, lúc xuống máy bay cảm thấy không thoải mái, bắt taxi về nhà, ban đêm đổ bệnh, mồ hôi đầm đìa, định thần lại, cố gắng chống lại cơn buồn ngủ để tắm qua một cái, rồi mới ngã người lên giường đi ngủ.

Ngủ cả một ngày một đêm, cô cảm thấy choáng váng, mở mắt ra rồi lại muốn ngủ tiếp, nhưng bụng cô kêu lên phản đối mạnh mẽ, kêu gào vì đói, cô thản nhiên mặc áo khoác vào rồi đi xuống tầng, lấy tay che miệng, thỉnh thoảng lại ngáp hai cái, trông như một con mèo lười ngái ngủ.

"Mẹ, có gì ăn không?"

"Có, trong bếp đó, tự lấy đi, nhớ là hâm lại bằng lò vi sóng đã nhé." Liễu Hân Mẫn xem TV trong phòng khách, không chớp mắt, Lục Ẩm Băng liếc mắt qua thì thấy bà đang xem 《Mai Thất》.

Hạ Dĩ Đồng rút thanh kiếm sau lưng, phát ra một tiếng leng keng, thanh kiếm của cô chém rất nhanh, múa kín không kẽ hở, lóe sáng, ngay cả con ruồi cũng không thể bay qua.

Lục Ẩm Băng phì cười, đi tới phòng bếp tìm thức ăn thừa, bỏ vào lò vi sóng, sau đó bưng đồ ăn tới bàn trà, vừa ăn vừa xem phim của bạn gái với mẹ cô.

Cô đã xem qua một lần, đây cũng không phải lần đầu Liễu Hân Mẫn xem, lúc phim truyền hình đang chờ phê duyệt thì bà vẫn đang công tác ở Cục. Nhưng Liễu Hân Mẫn thấy hay nên vẫn nghiêm túc xem, lúc căng thẳng thì hai tay lại nắm lấy vải sofa, thậm chí còn nín thở.

Lục Ẩm Băng cảm thấy tự hào.

Sau khi tập phim kết thúc và OST vang lên, Lục Ẩm Băng đăng nhập vào Weibo theo thói quen, tìm kiếm từ khóa Hạ Dĩ Đồng, nội dung đầu tiên hiện ra là: Hạ Dĩ Đồng lại dính vào scandal đồng giới!

Lục Ẩm Băng giật mình, ngồi thẳng dậy, scandal với Trần Mộc Dương tháng trước còn chưa đủ à, cái thứ yêu nghiệt kia lần này còn dính vào con tiện nhân lẳng lơ nào nữa đây! Có phải là cái con nhỏ nói lắp kia không?

Đầu Lục Ẩm Băng bốc hỏa, nhưng sau khi xem, càng xem càng thấy có gì đó không đúng.

Hả? Đợi đã.

Cái thứ tiện nhân lẳng lơ kia hình như là... mình?!!!

Tác giả có đôi lời muốn nói: Lão Lục: Ahihi mấy người này tinh mắt ghê hihi haha (#^.^#)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.