Nhà quản lý sản xuất nói lại hết những chuyện vừa xảy ra, thở phào một cái, cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ Tiết tổng giao phó.
Nghĩ lại những chuyện xảy ra vào ngày hôm kia, vị Tiết tổng này có gương mặt học sinh, nhưng khi nói chuyện với người khác lại phát ra khí thế kinh người, hắn là một người đàn ông trung niên với thân hình thô kệch chẳng thể tìm chỗ núp, giờ lại giống như một bé trai ngoan ngoãn thật thà. Lúc đi ra còn chạm mặt nhà đầu tư, nhà đầu tư vỗ vai hắn, tỏ vẻ thông cảm. Nhìn khuôn mặt trắng bệch chẳng khác gì mặt bệnh nhân, nhà quản lý sản xuất cảm thấy vừa rồi hắn cũng không đến nỗi nhát gan.
Không biết Tiết tổng cần biết chuyện này làm gì, kệ đi, chuyện này không phải chuyện của hắn, hắn còn phải nhanh chóng sắp xếp cuộc sống sinh hoạt hằng ngày cho Hạ Dĩ Đồng, ngày mai Hạ Dĩ Đồng sẽ tiến đoàn, còn phải kêu xe tới bệnh viện đón.
Tiết Dao nghe xong điện thoại của nhà quản lý sản xuất, lập tức gọi người đuổi tới nhà ga tàu hỏa, cô có xếp người ở gần đoàn phim, phòng chuyện chẳng lành. Nói tới Đổng Nhã Phi, huyện nhỏ cũng có cái hay, nó nhỏ, từ phim trường tới nhà ga cũng chỉ tốn mười mấy phút, lúc nhà quản lý sản xuất gọi điện thì nàng đang ngồi trên xe và đã đi được một nửa quãng đường. Nơi đây đường thông hè thoáng, không bị tắc đường như ở thành phố lớn, người của Tiết Dao trừ khi mọc thêm cánh may ra đuổi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/2053426/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.