Thủ đô, bệnh viện.
Tiết Dao căn bản là chân không chạm đất cứ thế bay tới, cởi giày cao gót trên taxi, đổi sang giày đế bằng với thư ký, vừa hay gặp Lục Ẩm Băng tới chụp ảnh, Tiểu Tây chờ bên ngoài.
"Cô ấy..." Tiết Dao vừa vào tường, thở hồng hộc nói, "Tình trạng thế nào rồi?"
Tiểu Tây lắc đầu, nói: "Không nói câu nào."
Tiết Dao đấm một quyền lên tường, ngồi xuống ghế dài, che mặt thở dài một cái.
Tiểu Tây ngồi bên cạnh cô, chờ Lục Ẩm Băng ra.
Chụp ảnh rất nhanh, Tiết Dao nghe thấy tiếng mở cửa, thả lỏng nắm đấm, ra vẻ tự nhiên chào hỏi: "Em có đói không? Muốn ăn cơm không, chị dẫn em đi ăn lẩu nhé."
Lục Ẩm Băng: "Không cần, em đợi ở đây."
"Mấy giờ thì có kết quả báo cáo."
Bác sĩ đứng trước cửa trả lời: "Đúng, cô nên đi ăn đi, sáu tiếng nữa quay lại đây."
Tiết Dao: "Em xem, bác sĩ cũng nói vậy rồi."
Lục Ẩm Băng bất động, không nhìn cô, nhìn xuống chỗ ngồi, hai tai không nghe thấy bất cứ điều gì ngoài bản thân.
Tiết Dao làm sao đây? Cũng không thể trói cô khiêng đi, chỉ đành ngồi xuống cùng cô. Điện thoại reo liên tục, một đống chuyện đang chờ cô xử lý, nói chưa tới mấy câu mà đã cãi nhau với đầu dây bên kia.
Tiểu Tây không đợi tới phân phó, tự động đi mua đồ ăn.
Lục Ẩm Băng cảm giác như mình đang dần chìm xuống tại chỗ, thật trống trải, cô nghe thấy tiếng cãi nhau của Tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/2053405/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.