Hạ Dĩ Đồng lăn qua lăn lại trên giường, mãi đến nửa đêm mới ngủ.
Nói với chị ấy, khi nãy là cô thuận đà đáp lời Lương Thư Yểu, chứ để thực hiện hóa nó đâu có dễ dàng gì.
Đến giữa đêm Lục Ẩm Băng có dấu hiệu muốn nôn, Hạ Dĩ Đồng vẫn còn thức liền chạy vội đi kiếm cái khăn và thùng rác tới cho cô, Lục Ẩm Băng nôn hai lần rồi lại chìm vào giấc ngủ, còn ngủ say hơn trước đó.
Hạ Dĩ Đồng vuốt những sợi tóc loạn xạ trên trán cô, tiếng thở dài của Hạ Dĩ Đồng còn dài hơn khi nãy, là bắt đầu thay đổi từ lúc nào, Lục Ẩm Băng kiềm chế tính tình của mình, luôn lộ ra nụ cười ưu thương ấy. Ngọn lửa luôn rực cháy trong đôi mắt chị ấy cũng đã vụt tắt, có lẽ nếu cô tiếp tục như này thì đến chút đóm tàn nhen nhóm cũng chẳng có.
Lục Ẩm Băng cần mình kéo chị ấy tiến về phía trước, chứ không phải để mặc chị ấy tự trôi nổi lênh đênh.
Cho dù Lương Thư Yểu không nói rõ, nhưng rõ ràng cô ấy đang trách cứ mình không chăm sóc tốt Lục Ẩm Băng. Nếu như khi đó người ở bên Lục Ẩm Băng là cô ấy thì...
Hạ Dĩ Đồng lắc đầu, gạt bỏ suy nghĩ lệch lạc này, bây giờ người đồng hành với Lục Ẩm Băng là cô, sau này cũng là cô, mãi mãi sẽ là cô. Nên làm gì để tốt cho chị ấy, ra nước ngoại, hẳn là một trận chiến dài lâu, cô sẽ dẹp hết toàn bộ công việc của mình để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/2053385/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.