Mùng hai Tết mẹ là truyền thống mỗi xuân của người Trung Quốc, nhưng ông bà ngoại Lục Ẩm Băng đều đã qua đời, không có nhà mẹ đẻ, nhưng căn bản anh em nhà bà Lục đều ở thủ đô, ăn Tết muốn họp mặt, bàn bạc với nhau rồi quyết định mỗi năm sẽ thay phiên tới một nhà để ăn Tết, năm nay vừa hay đến phiên nhà Liễu Hân Mẫn.
Lục Ẩm Băng từng đề cập với cô chuyện này, lúc đó cô không trả lời, còn tưởng đối phương nói đùa, ai ngờ nhanh như vậy đã thành thật.
Gặp cô dì chú bác không giống như gặp ba mẹ, thông báo chuyện yêu đương với ba mẹ hòa nhã hơn nhiều so với gặp mặt họ hàng, chuyện thông báo với họ hàng dường như không có cơ hội quay đầu, mặc dù đã cầu hôn rồi, đương nhiên là vậy, nhưng mà...
Hạ Dĩ Đồng cảm thấy những tiếng thở dài trong lòng mình có thể thổi bay thiên linh, cô kéo khẩu trang lên che kín mắt.
Lục Ẩm Băng kéo khẩu trang của cô, cười nói: "Em làm gì vậy?"
Hạ Dĩ Đồng che mắt, không cho cô cử động: "Em đang tiêu hóa thông tin."
Lục Ẩm Băng: "Gặp hay không gặp?"
Hạ Dĩ Đồng: "...Gặp."
Từ khi Lục Ẩm Băng nói chuyện này, tinh thần cô luôn ở trong trạng thái bồn chồn, nói chuyện phiếm nhưng cách một lúc lại hỏi một câu về họ hàng Lục Ẩm Băng.
"Chị có bao nhiêu người cậu (chú)?"
"Ba người, còn có một người là họ xa, nhưng vẫn là có họ, với cả cũng rất thân thiết nữa."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/2053324/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.