Bạch Dã khi về đến nhà, Hạ Tiểu Tử đang chuẩn bị cơm tối.
"Tiểu di, hôm nay trở về hơi trễ, con tới giúp dì đi." Rửa tay một cái thì thẳng đến phòng bếp, hoàn toàn bỏ quên người nào đó ở trên sô pha ôm cánh tay một mặt không cao hứng chờ bị phát hiện.
Lâm Úc Thanh cũng rất buồn bực, quay đầu lại nhìn cửa phòng bếp, nàng là không thấy mình sao? Là mình không có cảm giác tồn tại? Hay là trong mắt nàng chỉ có thần tượng của nàng!
Nghĩ như thế, Lâm Úc Thanh lại hồi tưởng lại hôm nay ở đoàn kịch, Bạch Dã vậy mà ngay ở trước mặt mặt của nhiều người như vậy nói ra những câu nói kia, còn ánh mắt sáng quắc nhìn Kỷ Minh! Nếu như mình không hiểu sai, nàng là đang biến tướng biểu đạt yêu thương với Kỷ Minh chứ? Không ngại giới tính, thậm chí tuổi tác..
Nhưng mà mình chú ý a!
Nhóc con này mới bây lớn thì nói yêu đương? Còn là cùng một nữ nhân, không thể nào không đồng ý không chấp nhận!
Lâm Úc Thanh càng nghĩ càng căm tức, trực tiếp đứng dậy tiến vào nhà bếp, nhìn thấy Bạch Dã chính đang rửa rau, không nói hai lời tiến lên nắm lấy cổ tay nàng, vừa muốn đem nàng kéo đi, ngẫm lại lại cảm thấy không đúng, lỡ như chính mình đoán sai thì sao? Lỡ như nàng chính là thuận miệng nói thì sao đây?
"Này, Lâm a di? Làm sao vậy?" Bạch Dã cũng rất đứng hình, nhìn Lâm a di cầm lấy tay của chính mình.
Lâm Úc Thanh hơi do dự, buông tay ra, ngược lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-sieu-ho-thuc/1052922/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.