Vân Cẩm Thời thật sự không lên Weibo xem bình luận, thỉnh thoảng cần đăng một ít bài tuyên truyền thì sau khi chia sẻ xong cũng lập tức tắt đi, tuy rằng cô rất tin tưởng tâm tính của bản thân, nhưng cũng không muốn vô duyên vô cớ chịu kích thích, dù sao cũng không cần thiết.
Cô cứ thế quay phim, nghỉ ngơi, lúc nhàn rỗi tụ họp với mọi người, đa phần thời gian dùng để suy nghĩ kỹ thuật diễn xuất của bản thân, cuộc sống trôi qua không quá giống một minh tinh.
Mấy ngày này Đường Đường cũng rất bận rộn, sau khi cô ấy lộ ra một chút thiên phú ở mảng âm nhạc đã bị Du Lê tóm đi học, dù sao Vân Cẩm Thời cũng không thiếu một trợ lý cho lắm, chỉ cần không ra ngoại cảnh, một mình cũng không có vấn đề gì.
Xem như học trò mà dạy được mười ngày nửa tháng, Du Lê thật sự có chút bất ngờ, cô cảm thấy Đường Đường không quá ngốc, có thể cô ấy chỉ hơi chậm chạp hơn người bình thường một chút, lại còn bị người ta giày vò mà trưởng thành, bởi vậy phản ứng và khả năng suy nghĩ cũng kém hơn một chút so với người bình thường.
Sau khi ở cùng Vân Cẩm Thời một khoảng thời gian, những thứ cô ấy tiếp xúc ngày càng nhiều, việc cần động não cũng ngày càng nhiều, rõ ràng đã thông minh hơn trước không ít.
Cô ấy không tính là một đứa ngốc, cùng lắm chỉ xem như một đứa bé không lanh lợi mà thôi.
Sau khi Du Lê viết xong một ca khúc mới, bèn mang Đường Đường đến phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-noi-co-ay-khong-co-doi-tuong/455825/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.