Lúc Vân Cẩm Thời làm cơm tối, thiếu nữ đã ngoan ngoãn ngồi trên ghế, tóc em ấy còn hơi ướt, trong tay vẫn cầm con vịt nhỏ rất ngoan ngoãn ngồi đó.
Vịt nhỏ bị thiếu nữ bóp kêu hai tiếng phù phù, bụng nhỏ bị xẹp xuống lại bật trở ra, Vân Cẩm Thời bưng hai món một canh đặt trên bàn, lại bưng một chiếc lồng hấp tới.
Cô thấy thiếu nữ thích vịt nhỏ như vậy, bèn hấp cho em ấy mấy chiếc bánh mì hình con thỏ, những thứ này vô cùng dễ làm, không khác những bánh mỳ bình thường là bao, chỉ có lúc làm thì nặn hai thanh dài dán lên làm lỗ tai, lại đính thêm hai hạt đậu đỏ làm mắt, không mất bao nhiêu công sức.
Trông thấy bánh mì hình thỏ nhỏ, vịt nhỏ lập tức mất đi sủng ái, ánh mắt thiếu nữ sáng lấp lánh, còn mang theo một chút khát vọng, nhưng lại nhìn ra được em ấy được dạy dỗ rất tốt, cho dù trong lòng vô cùng muốn có, nhưng em ấy cũng không chủ động vươn tay đến lấy, mà dùng đôi mắt to long lanh nhìn Vân Cẩm Thời.
Sau khi tắm gội sạch sẽ, cô gái nhỏ dơ bẩn trong con ngõ lúc trước lập tức thay hình đổi dạng, em ấy có một đôi mắt xinh đẹp hệt mắt mèo, lúc mở to mắt không nói gì cũng giống như đang làm nũng, làn da trắng trắng mềm mềm, không biết có phải vì mới tắm hay không, thậm chí khiến người ta có một loại ảo giác nhẹ nhàng bóp một chút là có thể chảy nước ra.
Vân Cẩm Thời chủ động đưa em ấy một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-noi-co-ay-khong-co-doi-tuong/455779/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.