Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Không biết bởi vì gió biển mang đến cảm giác mát, hay trên người Lục Cảnh Tri phát ra hàn ý, những lời Khương Ngữ Ninh nói ra, cô chỉ cảm thấy chính mình cũng bị ánh mắt Lục Cảnh Tri đóng băng.
“Em thích còn có thể thu phóng tự nhiên?”
Khương Ngữ Ninh nhìn khuôn mặt anh tuấn gần trong gang tấc, suýt nữa chảy nước miếng, nhưng nhìn biểu tình anh lại không thể không ra vẻ trấn định.
“Khụ, trải qua vừa rồi, tôi quyết định giờ khắc này thích anh ít một chút sau này tôi còn có thể quyết định.”
Lục Cảnh Tri buông cổ tay cô ra, nắm cằm của cô: “Em có ham muốn sống sót rất mạnh.” Nói xong, Lục Cảnh Tri đỡ Khương Ngữ Ninh, từ sô pha đứng lên.
Loading...
Rõ ràng nhắc nhở chính mình không nên tin tưởng, nhưng nghe được cô nói thích vẫn không khỏi vui mừng.
Khương Ngữ Ninh ăn đau nắm cổ tay, người đàn ông này dùng bao nhiêu sức lực.
“Cho nên, anh rốt cuộc tức giận vì sao?”
“Không tức giận, đi ngủ sớm một chút.” Nói xong, mặt Lục Cảnh Tri không chút thay đổi đi đến cửa lớn.
“Lại muốn đi?” Trong lòng Khương Ngữ Ninh càng nghi hoặc, người đàn ông này chạy một đoạn đường xa, vì muốn cô khẳng định thích?
“Quay về nhà cũ Lục gia, còn có đừng quên bài tập anh giao cho em.” Lục Cảnh Tri hơi hơi nghiêng người, lãnh khốc nói xong câu đó, mang theo thư kí, lại vội vàng rời đi.
Khương Ngữ Ninh trầm tư suy nghĩ, cuối cùng vẫn không hiểu được,nguyên nhân Lục Cảnh Tri nổi điên rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-nha-toi-sieu-ngot/157180/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.