Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Khương Ngữ Ninh cả kinh cằm cũng sắp rớt xuống, vội vàng thay đổi chủ ý: “Được rồi, không tắm, tôi đốt cây nến cho có tình thú…”
Lục Cảnh Tri nhân cơ hội bắt cổ tay Khương Ngữ Ninh, ánh mắt thẳng bức cô: “Em cảm thấy, kéo dài thời gian thì có thể làm cho một người đàn ông bỏ qua cho em?”
“Tôi thích anh.”
Lục Cảnh Tri bất động, lạnh lùng nhìn cô.
“Từ nhỏ tôi chỉ thích anh, là thật…cho nên…tôi không nghĩ chúng ta bắt đầu tệ hại như vậy.”
Thích anh còn làm vị hôn thê Lục Tông Dã nhiều năm?
Loading...
Lục Cảnh Tri không tin.
Nhưng vẫn buông lỏng cô, lộ ra giễu cợt, không một tiếng vang từ phòng ngủ biến mất.
Khương Ngữ Ninh đi trên giường ngồi xuống, thần kinh cẳng thẳng buông lỏng, vì cô thắng cuộc, thói quen Lục Cảnh Tri vẫn như trước vậy, đối với đồ tùy tiện lấy được, luôn tràn đầy hoài nghi.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cô lại làm chị dâu tên cặn bã Lục Tông Dã kia, thật là kích thích.
...
Sáng sớm hôm sau, từ trên giường lớn màu xám tro Khương Ngữ Ninh tỉnh lại, trong phòng không có bóng Lục Cảnh Tri, cửa phòng ngủ bên ngoài, là người giúp việc cung kính hỏi.
“Khương tiểu thư, cô tỉnh chưa?”
Khương Ngữ Ninh mở cửa, lại thấy một người phụ nữ trung niên gầy gò đứng ngoài cửa, da ngăm đen, ngậm mỉm cười: “Cô có thể kêu tôi chị Lương, Lục tiên sinh để tôi chăm sóc cô, hơn nữa làm tôi giao tờ giấy này cho cô.”
Khương Ngữ Ninh nhận lấy tờ giấy, chỉ thấy chữ phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-nha-toi-sieu-ngot/157173/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.