Niếp gia trạch viện. 
"Kiêu mà không nóng nảy, vô cùng khiêm tốn, tuổi còn trẻ mà đã có thành tựu, so với tôi ngày xưa còn lợi hại hơn rất nhiều." 
"Bộ dáng đĩnh đạc rất giống ba nó, tuấn tú, lịch sự, sau này kết hôn với Trúc Ảnh nhà chúng ta, tuyệt đối xứng đôi." 
Niếp Trúc Ảnh cởi giày cao gót, xách tà váy dài của mình, nhẹ nhàng từng bước đi về phía cầu thang, kết quả bị Niếp ba tinh mắt bắt quả tang. 
"Trúc Ảnh." 
"Con đứng lại, hôm nay sao con lại cư xử như thế, vừa đến liền lên mặt, đừng cho rằng ba không biết chút tâm tư này của con." 
Niếp Trúc Ảnh bị nắm thóp, dứt khoát ném giày qua một bên, đi chân trần trên thảm, vẻ mặt vô cùng bất mãn, "Ba, đã là thời đại nào rồi, hai người còn sắp đặt hôn ước từ nhỏ? Con không muốn kết hôn, con không muốn tùy tiện gả cho một người đàn ông mà con hoàn toàn không quen biết, dựa vào cái gì mà chuyện do hai người tự ý quyết định năm đó giờ lại muốn con nghe theo? Muốn gả thì hai người tự đi mà gả." 
Ba Niếp bị chọc tức gần chết, giận dữ gầm lên, "Trừ khi ba chết, bằng không thì hôn ước này Niếp gia chúng ta nhất định phải thực hiện, con đem chút tâm tư nhỏ bé đó thu hồi lại đi, ngày mai theo ba đến nhà họ thăm hỏi." 
"Con không đi, muốn đi thì hai người tự mà đi!" 
"Thôi, đừng tức giận đừng tức giận nữa, nếu không lát nữa huyết áp lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-nay-co-chut-phien/3464793/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.