Dư Lan cầm chặt điện thoại, giống như một đứa trẻ làm sai, cúi đầu nhắm mắt theo sau đuôi Hạ Thanh Dạ vào phòng. 
Hạ Thanh Dạ ngồi trên sô pha, nâng cằm, ý bảo Dư Lan cũng mau ngồi xuống. 
Tâm Dư Lan giống như đang bị treo mười lăm cái thùng nước đầy, ngay cả một ánh mắt cũng không dám nhìn vào Hạ Thanh Dạ, cô thậm chí có thể nghe thấy tiếng tim đập bùm bùm của mình cùng tiếng nuốt nước bọt, "Chị Hạ, chị tìm em có việc sao?" 
Hạ Thanh Dạ bắt chéo chân, nghiêng người về phía trước, đưa bàn tay ra với năm móng tay được sơn màu đỏ đính đá lộ ra dưới ánh đèn nhiều lần, "Dư Lan, móng tay này của chị có đẹp không?" 
Mặt Dư Lan đầy vẻ mờ mịt, hai mắt chớp chớp nhìn chằm chằm Hạ Thanh Dạ, cả người đều có chút ngốc. 
Hạ Thanh Dạ ôn nhu cười cười, đứng dậy, đi đến trước mặt Dư Lan, ngón tay ngả ngớn, đem cằm đối phương nâng lên, đầu ngón tay cọ xát da thịt đối phương, cười nói, "Da thịt của cô gái nhỏ này thật non mềm, làn da cũng thật mọng nước, sờ lên, xúc cảm này so với khuôn mặt của chị còn tốt hơn một chút, thật khiến cho người ta hâm mộ. Em nói xem, nếu chị ở trên mặt em nhẹ nhàng cào một cái, khuôn mặt này của em có còn dừng được nữa không?" 
Lúc nói lời này, mặc dù Hạ Thanh Dạ đang cười, đáy mắt lại lạnh như băng. 
Dư Lan bị dọa đến mức toàn thân run rẩy, bộ dáng sắp khóc, "Hạ, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-nay-co-chut-phien/3414662/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.