🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cơ hội thử vai thứ hai rất nhanh sẽ diễn ra, tâm trạng của Hạ Thanh Dạ vô cùng tốt, nên lúc đọc kịch bản, lúc lướt Weibo, cuộc sống trôi qua thập phần thảnh thơi, Weibo của cô vẫn là bài đăng về ảnh làm fan não tàn @Sở Nhu kia, trừ lần đó ra ngay cả một bức ảnh tự sướng cũng không có, trái lại số người theo dõi lại tăng lên mấy trăm, phần lớn đều là người gào thét hâm mộ, đố kị, còn có ác ý phỏng đoán mỗi qua hệ giữa cô và Sở Nhu có thể là không thể nói ra ngoài.

Hạ Thanh Dạ đoán Vệ Tương Hồng đại khái đang đợi thời cơ thích hợp để giới thiệu cô.

Mà cơ hội này chính là bộ phim của đạo diễn Tuân Quang.

"Thanh Dạ, chị vẫn còn chưa suy nghĩ ra lý do tại sao đạo diễn Tuân lại cho em thi vòng hai." Vệ Tương Hồng nghi hoặc lên tiếng, hôm đó, sau khi nhận được cuộc gọi kia cô ấy vô cùng hưng phấn, cả người đều giống như đang mơ, chẳng qua khi hưng phấn đi qua, cô ấy liền cảm thấy mình hình như bỏ qua điều gì đó.

Hạ Thanh Dạ cũng không ngẩng đầu, nửa đùa nửa thật, "Chắc là có thể cảm thấy kỹ năng diễn xuất của em quá tốt, tốt xấu gièm cũng chăm chỉ huấn luyện mấy tháng, tuy không phải xuất thân chính quy, nhưng diễn xuất còn phải dự vào thiên phú và chăm chỉ tập luyện. Chị Tương, cho dù chị không tin em, cũng nên tin tưởng vào mắt nhìn của đạo diễn Tuân chứ."

Mấy tháng này, Hạ Thanh Dạ ngoại trừ luyện tập vũ đạo, toàn bộ thời gian còn lại đều dành cho diễn xuất. Mỗi lần Dư Lan báo cáo công việc cho Vệ Tương Hồng, phần lớn đều là, 'Chị Hạ đang huấn luyện', 'chị Hạ đang đọc kịch bản', 'chị Hạ đang luyện tập trước gương', 'chị Hạ lại thức đêm',... cho nên Vệ Tương Hồng cản thấy Hạ Thanh Dạ nói đúng.

"Ngày mai chị đi cùng em."

"Vâng."

Buổi thử vai lần hai này không nhiều người lắm, rải rác chỉ vài người, lần này Hạ Thanh Dạ đến sớm, nhìn vài cô gái ảo não lại đỏ mặt chạy ra, cô không rõ sờ sờ mũi, lại đợi thêm hai mươi phút mới đến lượt cô.

Khi cô đi vào, thấy rằng toàn bộ căn phòng đẻug được dọn sạch, bao gồm cả cô, chỉ có ba người.

Cái đầu hói của đạo diễn Tuân dưới ánh đèn còn bóng loáng đến phát sáng, giống như cái bóng đèn vậy, muốn người ta không chú ý là điều không thể. Một người khác, có tướng mạo anh tú mang theo chút ý cười mập mờ hướng về phía Hạ Thanh Dạ, khiến cô phải hít sâu một hơi, người này chính là nam chính mà Tuân Quang gọi về - Lục Vũ, Lục đại ảnh đế, cô từng có lần hợp tác cũng với vị Lục ảnh đế này, quan hệ rất hời hợt.

Lúc này, vị Lục ảnh đế này đang lười nhác tùy ý ngồi trên ghế, một khuỷu tay còn gác lên trên ghế, khóe miệng nở một nụ cười thản nhiên, toàn thân đều toát ra ý vị 'tôi đang hưởng thụ', không biết còn tưởng anh ta đang ngồi sô pha, chứ không phải là băng ghế cứng.

"Đạo diễn Tuân."

"Cô thử đoạn Bạch Thấm Anh câu dẫn Đằng Dịch Thần đi, Lục Vũ sẽ đối diễn với cô."

Hạ Thanh Dạ cuối cùng cũng hiểu được vì sao những người trước lại đỏ mặt đi ra ngoài, phân đoạn này còn tương đối rõ rất, có tính kiểm tra kỹ năng diễn xuất, diễn quá lố sẽ làm Bạch Thâm Anh diễn thành một cô gái phong trần, nếu co chân co tay thì không thể hiễn ra được một Bạch Thấm Anh tính tình quyết đoán, cho nên rất khó.

Trong phim, Đằng Dịch Thần thân là người phụ trách tình báo, mật danh 'Ưng' - người bí ẩn nhất của Đảng trà trộn trong quân Nhật, anh ta là cấp trên của Bạch Thấm Anh, một vị trung tá trong quân đội Nhật, anh ta có một cái tên phù hợp với thân phận 'Tá Đằng Dịch Thần', ngay từ đầu, anh ta đã lấy thân phận một người đàn ông ăn chơi mà xuất hiện, hắn sớm bị cảnh sát liệt vào danh sách cần giết, nhưng mỗi khi gặp nguy hiểm nhất, hắn đều có thể 'may mắn' trốn thoát, làm cho người ta khó đoán được.

Bạch Thấm Anh nhận được mật lệnh từ cấp trên, cần lấy một phần mật báo từ vị trung tá Nhật Bản này, mật báo khóa trong tủ sắt, cách duy nhất mở ró ra được chính là phải lấy được chìa khóa từ trong tay người đàn ông ăn chơi này, hơn nữa cần trong khoảng thời gian ngắn phải phá giải được mật mã két sắt.

Hạ Thanh Dạ nhanh chóng sắp xếp lại nội dung đoạn kịch bản này một chút, nhanh chóng đem áo khoát đen nhỏ người người cởi ra, chỉ còn lại một bộ váy dài hở lưng, cổ đỏ thẫm khoét sâu chữ V, hoàn hảo đem dáng người ma quỷ của cô phô ra một cách triệt để, cô nhanh chóng kéo dây chun buộc tóc sau gáy của mình, mái tóc dài được cô chăm mấy tháng nay liền cứ như vậy tản ra.

"Lục ảnh đế, không ngại phối hợp cùng tôi chứ?"



"Không ngại."

Lục Vũ thu liễm tư thái, đứng dậy, thuận thế cởi bộ âu phục cao cấp tùy tiện để lên ghế, chỉ mặc duy nhất một chiếc áo sơ mi trắng đi ra giữa phòng, ưu nhã đem cúc cổ tay áo chỉnh lại, cổ áo tùy tiện mở ra một cúc, lộ ra yết hầu khêu gợi cùng với xuongs quai xanh như ẩn như hiện, biếng nhác khêu gọi mở miệng, "Cần tôi phối hợp thế nào?"

Hạ Thanh Dạ cảm thấy may mắn vì mình thích phun nữ, bằng không khẳng định sẽ trở thành fan hâm một của Lục Vũ, người này quả thực chính là hormone biết đi, giơ tay nhấc chân đều phóng thích sự gợi cảm cùng mị lực của chính mình.

"Phiền Lục ảnh đế nhảy cùng tôi một điệu."

Lục Vũ ngầm hiểu vươn tay, làm một hành động mời vô cùng lịch thiệp, ánh mắt lại nhìn lướt qua thân người lồi lõm khiêu khích của cô, trong ánh mắt lộ ra sắc khí tràn đầy, "Bạch tiểu thư, tôi có thể mời cô nhảy một điệu được không?"

Diện mạo Bạch Thấm Anh xinh đẹp, lại được huấn luyện trong khóa đặc huấn cấp cao ở Nhật Bản, xung quanh đều là một đám đàn ông xum xoe, người theo đuổi vô số, cho nên đối mặt với lời mời này, thần sắc cô kiêu căng hất cằm lên cao, đáy mắt trêu tức Tá Đằng Dịch Thần, lập tức ưu nhã đem tay của mình đặt vào trong tay Tá Đằng, " Tá Đằng trung tá đã có lời mời, từ chối là bất kính rồi."

Hai người cùng nhau bước vào sàn nhảy, Bạch Thấm Anh cảm nhận được bàn tay của anh ta không an phận đặt lên bờ mông của mình, trong mắt cô nhanh chóng xuất hiện sự chán ghét, bàn tay vừa vặn đẩy vai Tá Đằng ra, muốn duy trì khoảng cách nhất định.

Sau khi xoay một vòng trên sàn nhảy, bởi vì có người nháy mắt ra hiệu, cô liền hơi trầm mặt, chẳng qua rất nhanh trên mặt lại xuất hiện một nụ cười giả dối, vờ bước hụt chân, cả người liền chui vào trong lòng Tá Đằng, "Ai nha."

Tá Đằng vừa vặn đỡ được người, "Bạch tiểu thư làm sao vậy?"

Tay Bạch Thấm Anh rất nhanh xẹt qua túi áo của đối phương, lại sờ vào không khí, lần đầu tiên trộm chìa khóa thất bại.

Lục Vũ vốn tưởng rằng buổi thử vai đã kết thúc, đang định đỡ cô gái xinh đẹp trong ngực này, lại phát hiện khuôn mặt vốn ảo não của đối phương trong nháy mắt trở nên kiên định, ánh mắt cũng càng thêm nghiêm túc.

Tuy rằng chỉ là trong nháy mắt, nhưng trong khoảnh khắc này Lục Vũ lại như bị đối phương thao túng.

Bàn tay của Bạch Thấm Anh đặt trên lồng ngực của anh ta, tay như có như không ôm lấy, cười duyên thấp giọng, "Trung tá, chân tôi bị đau, không bằng bây giờ chúng ta đi đến đâu đó không có người tâm sự một chút... được không?"

Lục Vũ bị giọng nói làm nũng này khiến cho tâm ngứa ngáy khó nhịn, ngón tay luồng vào trong tóc cuộn cuộn lọn tóc, đặt ở dưới mũi nheo mắt ngửi ngửi, lộ ra thần sắc cực kỳ say mê, cả người giống như say rượu, ngay cả thần trí cũng không biết đã đi đâu, trên mặt lộ ra thần thái ghê tởm, "Vậy, tôi đưa em đi một nơi không có người."

Kế tiếp, Hạ Thanh Dạ bày ra vẻ quyến rũ của phụ nữ, cô vốn xinh đẹp, mắt đào hoa khẽ nhướng, khóe mắt phiếm hồng, cả người đều lộ ra sự hấp dẫn khiến người ta khó lòng cự tuyệt.

Đợi đến khi đoạn thử vai kết thúc, Hạ Thanh Dạ nhìn thoáng qua Lục Vũ giống như vừa bị mình chà đạp một phen, mang theo vẻ mặt xấu hổ tràn đầy xin lỗi nói, "Lục lão sư, thật sự là xin lỗi."

Lục Vũ còn chưa kịp trả lời, Tuân Quang ở một bên đã đi tới, bất mãn nói, "Lúc nãy khi Lục Vũ sờ lên người cô, thân là một quân nhân đã trải qua huấn luyện, Bạch Thấm Anh sẽ nghĩ biện pháp xảo diệu để tránh đi."

Hạ Thanh Dạ khiêm tốn tiếp nhận sự chỉ đạo của đạo diễn Tuân Quang, thật ra loại tình huống kịch bản thế này, kiếp trước cô cũng không quên kiểu này, chẳng qua diễn xuất chính là diễn xuất, nếu đã nhận thì nên phải nắm bắt nội tâm nhân vật, nhưng rốt cuộc cô đã bỏ qua cảm giác mâu thuẫn của bản thân khi đến gần người đàn ông này, tuy nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, rốt cuộc cô vẫn không thể thoát khỏi con mắt tinh tường của vị đạo diễn này.



Sau khi Hạ Thanh Dạ trở về, nên làm cái gì vẫn cứ làm cái đó, kết quả người đại diện và trợ lý của cô lại giống như hai con kiến nhỏ bò trong chảo nóng, mỗi một phút mỗi một giây đều lo lắng cô có phải không nhận được vai hay không.

"Cảm ơn đạo diễn Tuân và Lục lão sư đã chỉ dẫn."

Đợi sau khi Hạ Thanh Dạ rời khỏi, Lục Vũ cũng đem áo vest của mình mặc vào, buộc caravat, thay đổi rất nhanh, lần nữa lại trở về làm một đại ảnh đế cấm dục.

Tuân Quang híp mắt đánh giá Lục Vũ một phen, "Cảm giác thế nào?"

Lục Vũ nghĩ nghĩ, chậm rãi nói, "Là một người mới rất có tiền đồ, nếu sau này có cơ hội diễn cùng cô ấy, đại khái sẽ rất nhẹ nhàng."

Tuân Quang gật gật đầu, "Vậy đi, những người phía sau không cần thử nữa."

*******

Sau khi Hạ Thanh Dạ trở về, nên làm cái gì thì làm cái đó, nhưng ngược lại người đại diện và trợ lý của cô lại giống như kiến bò quanh chảo nóng, mỗi phút mỗi giây đều lo rằng cô sẽ không được nhận vai.

"Chị Tương, em cảm thấy weibo của em nên đăng nội dung rồi."

"Hửm?" Vệ Tương Hồng nhất thời không kịp phản ứng lại, cô đã qua cái giai đoạn thấp thỏm bất an, chẳng qua lần này cô vẫn phải ở bên cạnh Hạ Thanh Dạ, lo lắng, đề phòng chờ cuộc gọi, cô nhận được tin, trong khoảng thời gian này, đạo diễn Tuân Quang đã cơ bản lập ra được danh sách diễn viên, bắt đầu gọi điện thông báo, bằng chứng cho chuyện này chính là ngày hôm qua cô còn gặp được người đại diện Phương Hưởng của Sở Nhu, đối phương đắc ý ở trước mặt cô diễu võ dương oai.

Vệ Tương Hồng rất nhanh phản ứng lại lời của Hạ Thanh Dạ, như có chút đăm chiêu nói, "Cũng được, dù sao sớm hay muộn gì cũng phải đăng."

Hạ Thanh Dạ biết người đại diện này thật tâm vì nghệ sĩ mà lo lắng, chẳng qua có đôi biểu hiện rất không rõ ràng, cho nên khi nhận được sự đồng ý của Vệ Tương Hồng, Hạ Thanh Dạ liền trực tiếp lên Weibo viết một đoạn, con đường nghệ thuật chính thức bắt đầu.

【Xin chào tất cả mọi người, tôi là Hạ Thanh Dạ. [Trái tim] [Trái tim]】

Một tuần sau, ngay lúc Vệ Tương Hồng mặc định rằng Hạ Thanh Dạ có khả năng đã bị trượt vai diễn, thì lại nhận được kịch bản và hợp đồng từ trợ lý đạo diễn Tuân Quang, nhân vật nữ chính Bạch Thấm Anh.

Vệ Tương Hồng nhìn chằm chằm hợp đồng một hồi lâu, phản ứng đầu tiên không phải là đem hợp đồng này hung hăng đánh vào mặt Phương Hưởng, mà là chụp ảnh lưu lại làm kỷ niệm.

Nhiều năm sau, sự thật chứng minh, nghệ sĩ mà cô dẫn dắt tuy là người nổi loạn nhất, thích gây thị phi nhất trong số nghệ sĩ mà cô làm người đại diện, nhưng lại là người có con đường nghệ thuật thuận lợi nhất.

========================

Mọi người vote để mình lấy động lực nhé!!!

31/01/2024
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.