Chỉ mất hai mươi phút, Vệ Tương Hồng liền chạy đến chỗ Hạ Thanh Dạ, vừa vào cửa liền lập tức la mắng, "Có phải em điên rồi không, trước đó tôi đã dặn dò em rất nhiều lần rồi, điều đầu tiên cần làm trước khi đăng Weibo là nhắn tin cho tôi biết, em thì được lắm, quay người một cái em liền xem lời tôi là gió thổi bên tai." 
"Còn có, có phải tôi đã nói em đừng dính dáng đến Sở Nhu rồi hay không, đến một thời điểm nào đó em sẽ không tránh được bị người ta mắng rằng em đang có nhiệt..." 
Trong phòng có ba người, ngoại trừ Hạ Thanh Dạ đang chịu trận để bị mắng, còn có một cô gái xách theo túi lớn túi nhỏ, đứng lui vào trong góc. Vệ Tương Hồng mắng bao lâu, cô gái kia liền đứng im lặng ở góc cửa bấy lâu, toàn bộ quá trình đều yên lặng, hiển nhiên là hiểu rõ tính khi của Vệ Tương Hồng. 
Đợi cho Vệ Tương Hồng mắng được chừng mười phút, Hạ Thanh Dạ nhu thuận đưa qua một ly trà hoa cúc, lấy lòng nói, "Chị Tương, uống ly trà, hít thở một lát, nghỉ ngơi rồi lại mắng tiếp." 
Vệ Tương Hồng thiếu chút nữa bị tức chết, cô tính tình thẳng thắn, nhanh giận, cũng nhanh nguôi, những năm gần đây cô đã trải nghiệm rất nhiều, tính tình cũng đã dịu bớt đi rất nhiều. Hôm nay thật sự bị Hạ Thanh Dạ chọc giận, nghẹn một bụng hỏa khí sau khi xả ra hết trong mười phút đã biến mất hầu như không còn, cô uống một ngụm trà, độ ấm vừa phải, "Đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-nay-co-chut-phien/3414657/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.