Ngày hôm sau, An Nhược Thủy tỉnh lại liền nhìn thấy Lạc Huyền Ca ngồi một chỗ, dáng vẻ thầm suy tính nhân sinh.
"Sao vậy? Sáng sớm đã mặt mày ủ dột, hay là kịch bản có chỗ khó hiểu?" An Nhược Thủy hỏi.
Lạc Huyền Ca lắc đầu: "Không có."
Hai người cũng chỉ đối thoại đơn giản như vậy, sau đó Lạc Huyền Ca liền đắm chìm trong thế giới riêng, suy tính vấn đề 'con cái'.
An Nhược Thủy không biết Lạc Huyền Ca rốt cuộc gặp chuyện gì, nàng bất đắc dĩ lật kịch bản một cái, có chút tâm phiền ý loạn nhìn về phía đối phương.
Muốn hỏi Lạc Huyền Ca rốt cuộc là thế nào nhưng nàng còn chưa đến bên cạnh, Lạc Huyền Ca đã bị chuyên viên trang điểm kéo đi.
Lạc Giáo Chủ đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân, liền khó mà nhớ tới những chuyện khác.
Đến tối, An Nhược Thủy đá lăn ghế nhỏ, khiến Lạc Huyền Ca chú ý, cau mày: "Làm sao vậy?"
"Làm sao vậy làm sao vậy? Em tự hỏi xem hôm nay em làm sao vậy?!" An Nhược Thủy nói xong, hừ lạnh một tiếng rời đi.
Còn lại một mình, Lạc Huyền Ca không hiểu ra sao nhìn bóng lưng phu nhân rời khỏi.
Gãi gãi đầu, thật sự không rõ mình rốt cuộc làm sai ở đâu a.
Lý Điềm vừa lúc đi chuẩn bị bữa tối, trở lại thấy một màn này, tiến lên nói: "Mau đi xin lỗi a."
"Nhưng tôi không biết đã làm sai chuyện gì a?" Lạc Giáo Chủ buồn rầu, cả ngày quay phim yên ổn, không phạm sai lầm cũng không gây họa, sao An Nhược Thủy lại tức giận chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-ma-giao-giao-chu/1363851/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.