Chương trước
Chương sau
Lạc Huyền Ca hy vọng bọn hắn có thể mù mắt một chút, trực tiếp vòng qua người mình, kết quả thực bất hạnh hai người kia chạy thẳng đến đây.
An Nhược Thủy thấy Lạc Huyền Ca khẩn trương liền duỗi tay ôm lấy nắm đấm siết chặt đó. Tuy hiện trường không chú ý nhưng khán giả trên kênh trực tiếp lại xem rất rõ ràng.
Võng hữu 1: Ảnh hậu là đang biểu thị công khai chủ quyền sao?
Võng hữu 2: Từ ảnh đế tới, vãi vãi, Lạc nhà tôi gặp nguy hiểm a.
Võng hữu 3: Các thím đừng giỡn nữa, An Nhược Thủy cùng Từ Hạo mới là chân ái, cùng Lạc chỉ đó là lập CP mà thôi. Lạc nhà tôi vĩnh viễn độc thân!
Võng hữu 4: Lầu trên…… Tuy tôi ship An Nhược Thủy và Lạc nhưng cách thím nói làm tôi phải công nhận a! Scandal của An Nhược Thủy cùng Từ Hạo lưu truyền nhiều năm như thế, dựa vào cái gì hiện tại còn tới lập CP với Lạc nhà tôi?
Võng hữu 5: Nhóm giáo đồ có thể bình tĩnh một chút hay không, tôi cảm thấy Lạc đối với ảnh hậu là một lòng thật tình, các thím đã quên An Nhược Thủy bày lễ vật kia ra rồi? Giá thị trường bao nhiêu các thím kiểm tra chưa?
……
Trên mạng đủ loại ý kiến, bất quá rất nhiều người đều cho rằng An Nhược Thủy không xứng với Lạc Huyền Ca. Dù gì tai tiếng của An Nhược Thủy cùng một nam nhân đã lan truyền 5 năm rồi, mà Lạc Huyền Ca lại là tân nhân mới xuất đạo, trừ bỏ chuyện ‘biết bay’ ra cũng không có nửa điểm bê bối.
Lát sau, đại quân fan hâm mộ ảnh hậu cũng lôi súng kẹp pháo chạy sang kênh trực tiếp của Lạc Huyền Ca, vì vậy fan hâm mộ hai nhà trực tiếp xâu xé lên hot search. Fan của Từ Hạo nghe tiếng cũng đến gia nhập trận doanh, ba nhà ở một chỗ khai chiến oanh oanh liệt liệt.
Mà không khí hiện trường cũng đang trong tình trạng giương cung bạt kiếm, Lạc Huyền Ca khinh miệt nhìn hai người kia: “Làm phiền nhường một chút.”
Lời này của Lạc Giáo Chủ tựa như ngòi nổ khiến hai người bọn hắn đều nghẹn một bụng tức, nhưng cố tình hạng mục so đấu của bọn họ bất đồng với cùng Lạc Huyền Ca, không làm gì được nên chỉ có thể nghiêng người nhường đường.
Trên mặt An Nhược Thủy không còn ý cười nhàn nhạt nữa, thay bằng mặt nạ lạnh băng, nói với Từ Hạo cùng Trịnh Húc: “Cám ơn Từ tiên sinh. Tiểu Lạc, chúng ta đi thôi.”
“Dạ.” Lạc Huyền Ca đối với xưng hô của An Nhược Thủy hết sức thỏa mãn, thân sơ có khác, thật sự là quá ấm lòng.
Nhưng một cử động này của An ảnh hậu có thể nói là thương tổn triệt để fan Từ An CP trên kênh trực tiếp.
Thấy Lạc Huyền Ca theo sát bên mình, An Nhược Thủy nhỏ giọng nói: “Bọn họ ngay lúc này từ trong núi ra tới, rất có thể cũng giống chúng ta, có nên đổi phương hướng tìm kiếm khác?”
“Không, em cảm thấy có địa phương bọn họ khả năng sẽ sơ ý bỏ sót, mà thường thường bỏ qua đều là quan trọng nhất.” Lạc Huyền Ca đột nhiên nhớ tới thời điểm tham gia tiết mục, An Tuấn Phong từng nói với mình.
Làm người đừng quá cao ngạo tự đại, bởi quá tự đại sẽ luôn đem bảo bối giẫm đạp dưới chân.
Hai người đi rất lâu, Lạc Huyền Ca đột nhiên nhìn đến một cây đại thụ chừng hai người ôm mới hết, cô vọt tới chỉ tay vào: “Em nghĩ cây này hẳn là ẩn giấu đồ vật, cùng đến nhìn xem.”
Lúc trước Lạc Huyền Ca đã biểu diễn khinh công trong tiết mục, hiện giờ liền nói muốn leo cây khiến khán giả trên kênh trực tiếp một lần nữa nhiệt huyết sôi trào. Mấy người bỏ qua cơ hội xem khinh công lần trước, lần này đã chuẩn bị sẵn sàng ghi hình, tập trung tinh thần canh giữ.
[Kênh livestream]
Võng hữu 1: Lạc nhà tôi muốn phi thiên, mẹ ơi mau đến xem, chính là nữ nhân này, con phải gả cho cô ấy, bởi cô ấy có thể đưa con đi bay~
Võng hữu 2: Ha hả, không tìm thấy gì phải chứ. Nơi này Từ Hạo cùng Trịnh Húc đã lục soát rồi, Lạc Huyền Ca có thể đừng bày ra dáng vẻ tự cao tự đại mọi lúc được hay không?
Võng hữu 3: Lầu trên có thể nhớ lâu một chút hay không. Mỗi lần Lạc nhà tôi vả mặt thím, có phải đã huấn luyện thím đến mức mặt không biết đau rồi?
Võng hữu 4: Mặc kệ, tôi chính là tà giáo! Lạc của tôi nói trên có cái gì chính là có cái đó! Một thân cây này một phiến lá này đều là bảo bối mẹ thiên nhiên cho chúng ta! Lạc của tôi vô địch, Lạc của tôi nghịch thiên!
Võng hữu 5: Tà giáo các thím đúng là hết thuốc chữa, tôi thật muốn xem có thể tìm ra cái bảo bối gì.
Võng hữu 6: Đừng quá tự tin, cẩn thận vả mặt. Nơi này Trịnh Húc soát qua rồi, cái gì cũng không có. Cùng ở Cổ Võ thế gia, Trịnh Húc là đại sư huynh, Lạc Huyền Ca không chỉ không tôn kính hắn, ngược lại còn liên tiếp khiêu khích, tôi thấy Lạc Huyền Ca hết cách cứu chữa rồi. Loại người này lòng hư vinh quá nặng.
Võng hữu 7: Lạc của tôi khiêu khích hắn? Tôi cũng không chém lầu trên nữa, để lát sau Lạc sẽ khiến thím đau mặt.
Võng hữu 8: Như trên, Lạc nhà tôi cho các thím vả mặt a ha ha ha, bốp bốp bốp ~
……
An Nhược Thủy nhìn cây cổ thụ cao chót vót, nàng không hưng phấn như mấy những người khác, trong lòng chỉ thấy lo cho Lạc Huyền Ca.
“Cao như vậy, có thể chứ? “An Nhược Thủy muốn khuyên đối phương từ bỏ, bất quá Lạc Huyền Ca lại nhẹ nhàng mỉm cười: “Yên tâm, cao ốc cao như thế em còn lên xuống bình thường, huống chi một thân cây.”
“Nhưng……” An Nhược Thủy còn chưa nói hết, Lạc Huyền Ca đã thi triển khinh công leo lên.
“Cẩn thận một chút, không tìm thấy liền nhanh chóng xuống đi. Chúng ta lại tới địa phương khác thử xem.” An Nhược Thủy có chút đau đầu, nàng cũng biết chỗ cao khả năng sẽ giấu đồ vật. Dù gì đám người kia ở công ty mạnh mẽ yêu cầu Lạc Huyền Ca tham dự, đơn giản là bởi Lạc Huyền Ca không giống người thường. Vì có thể hấp dẫn càng nhiều người quan khán, công ty dĩ nhiên sẽ để Lạc Huyền Ca nhiều lần biểu diễn khinh công, nếu không cũng sẽ không sắp xếp vị trí xuất phát xa đến như vậy.
Lạc Huyền Ca ở trên cây tìm kiếm một hồi, sau khi nghe được giọng An Nhược Thủy, cô vừa đáp lời vừa tăng nhanh động tác trên tay. Tuy bản thân không nghĩ trèo cây sẽ có gì nguy hiểm, nhưng để phu nhân lo lắng tóm lại vẫn là không tốt.
Lạc Huyền Ca cầm được một hộp gỗ nhỏ lập tức xoay người nhảy xuống đất, đưa hộp gỗ cho An Nhược Thủy: “Chị cầm đi, em vừa thấy nơi đó còn một phong thư, bên trong hẳn là cũng chứa đồ vật.”
Lạc Huyền Ca giao phó xong lại phóng người nhảy lên cây tìm kiếm.
Dưới gốc cây, An Nhược Thủy đã mở hộp gỗ, là một máy dò mini, bất quá trước mắt vẫn chưa biết cách dùng cụ thể.
Lạc Huyền Ca mở thư, trong đó ghi rõ công dụng của máy dò này.
Lạc Huyền Ca nhìn kỹ một hồi liền vui sướng nói: “Mua cái này ở thương thành phải mất ba ngàn tiền vàng. Công dụng là có thể dò xét đối thủ chung hạng mục tỷ thí ở bốn phía, còn dò được vị trí phương hướng của tiền vàng từ mười tới một trăm. Có cái này chúng ta sẽ rất dễ dàng tìm đủ tiền vàng và đối thủ ghép cặp.”
An Nhược Thủy lần này rốt cuộc cũng cảm thấy nhặt được bảo bối, so với thẻ nước sạch kia hữu dụng hơn nhiều.
Lạc Huyền Ca mỉm cười vui sướng khi người gặp họa: “Cũng không biết về sau Trịnh Húc cùng Từ Hạo xem video có cam lòng không nữa.”
“Em nha, cả ngày đều nghĩ mấy thứ lung tung rối loạn gì đó?” An Nhược Thủy kỳ thật cũng muốn đắc ý như Lạc Huyền Ca, nhưng trước máy quay, các nàng không thể quá mức làm càn.
[Kênh livestream]
Võng hữu 1: Tuy rằng một tiểu tân nhân như Lạc vô lễ với Từ Hạo như thế khiến tôi rất tức, nhưng vì cái gì bỗng nhiên thoải mái?
Võng hữu 2: Như trên, hiện tại rất muốn nói cho hai người kia, các anh vừa rồi cẩn thận lục soát, xác định không có đồ vật gì, bị Lạc nhà tôi tìm thấy đại bảo bối siêu cấp a ha ha ha
Võng hữu 3: Chỉ có tôi cảm thấy Từ Hạo cùng Trịnh Húc hơi chút kỳ quái sao? Vừa rồi bọn họ ở chỗ này cũng không cẩn thận lục soát a.
Võng hữu 4: Nào có cái gì kỳ quái, bọn họ chính là không tìm được mà thôi, Lạc của tôi nghịch thiên 2333, thổ lộ với Lạc~
Võng hữu 5: Thím chú ý sai chỗ rồi, kẻ vừa nói Lạc nhà tôi cuồng vọng tự đại đâu? Kẻ vừa xác định nơi này chẳng có gì đâu?
Võng hữu 6: Tôi thấy xe cứu thương ngập đường, phỏng chừng những người đó đều bị vả đau mặt đưa tới bệnh viện rồi 2333
Võng hữu 7: Chỉ hỏi có phục hay không! Lạc nhà tôi trở tay, người phàm các thím có thể chỉ chỉ trỏ trỏ?! Thổ lộ với Lạc, nhân tiện cướp đi An Nhược Thủy 2333
……
Lạc Huyền Ca cũng không biết bằng hữu trên mạng lại vì mình tranh cãi lần nữa, cầm máy dò dạo qua một vòng tại chỗ: “Không có tác dụng phân biệt phương hướng, chỉ có thể dựa theo nhắc nhở mà tìm.”
“Trước mắt chúng ta không cần lo không tìm được tiền vàng, ngược lại phải tìm những tuyển thủ khác. Nếu trước ba giờ vẫn không thể tìm được bọn họ để lấy thọ mệnh, con đường đi sau này sẽ rất khó khăn.” An Nhược Thủy đề nghị.
Lạc Huyền Ca gật đầu: “Được, hiện tại chúng ta đi tìm người trước. Mấy thứ khác có thể tìm sau.”
Hai người quyết định xong liền tới trạm kế tiếp tìm đối thủ so đấu.
An Nhược Thủy hiện giờ chưa thể tiết lộ chức nghiệp thật của mình, đành bối rối cầm chức nghiệp quyền sư, mỗi bước có chút khó đi, chỉ có theo sát Lạc Huyền Ca mới có thể kiên trì đến cuối cùng.
An Nhược Thủy đi bên cạnh Lạc Huyền Ca, khẽ nghiêng đầu nhìn sườn mặt Lạc Giáo Chủ.
Phát hiện Lạc Huyền Ca trước sau như một mang biểu tình của quán quân nắm chắc phần thắng, cũng không biết tới cuối cùng giữa mình và thắng lợi, Tiểu Lạc sẽ lựa chọn cái nào.
Về tư tâm, nàng muốn Lạc Huyền Ca lựa chọn bản thân mình, bất quá như vậy sẽ mất vị trí hạng nhất. Nhưng nếu Lạc Huyền Ca vì trò chơi thực tế này mà từ bỏ mình, nội tâm đại khái sẽ có chút mất tự nhiên. Bất quá cho dù Lạc Huyền Ca từ bỏ mình, nàng cũng sẽ không trách cứ, dù sao cũng là bản thân từ lúc bắt đầu đã che giấu Lạc Huyền Ca.
“Suỵt, bên kia có người.” Lạc Huyền Ca cảnh giác giữ chặt An Nhược Thủy đang ngây ngốc, cả hai ngồi xuống trốn sau đống cỏ dại. Tiếp đó Lạc Huyền Ca đưa máy dò cho người bên cạnh: “Cái này đã được chỉnh thành dò tìm hạng mục thi đấu quyền sư, chị cầm nó theo đường cũ trở về, em ở đây ngăn cản bọn họ.”
Nếu không lầm phía trước hình như có bốn liên minh đang so đấu, cả bốn liên minh đều đủ thành viên, nói cách khác ở đó có hơn bốn mươi người.
Đây chỉ là trò chơi nên Lạc Huyền Ca không thể dùng quyền cước như trong hiện thực, chỉ có thể đổi công thành thủ, kêu An Nhược Thủy cầm máy dò rời đi.
Tuy cái máy kia không thể dò xét toàn bộ địch nhân, nhưng có thể tra ra tuyển thủ cùng hạng mục so đấu cũng đã không tồi, ít nhất sẽ không bị người chặn lại đánh nhau.
An Nhược Thủy lắc đầu, nhét máy dò vào tay Lạc Huyền Ca: “Chị không đi, muốn cùng em ở một chỗ.”
“Nơi này quá nguy hiểm, lát nữa e sẽ không bảo vệ được chị. Nếu trong đám người kia có tỷ thí sức chịu đựng, em đang thi đấu sẽ không thể giúp chị nghênh chiến.” Lạc Huyền Ca vô cùng sốt ruột, lo lắng không thể giúp nàng nghênh chiến, nếu An Nhược Thủy bị người đả thương làm sao bây giờ?
Nghĩ đến đây, Lạc Huyền Ca đột nhiên bắt đầu thống hận An Tuấn Phong, thân là ca ca, hắn sắp xếp cho An Nhược Thủy chức nghiệp vớ vẩn gì vậy, chọn loại đoán số cùng nhiễu khẩu lệnh như Mạnh Tiểu Manh chẳng tốt hơn sao? Cố tình lại là quyền sư, muội muội hắn có công phu không, chẳng lẽ hắn cũng không biết?
________________________________________
*Tác giả có lời muốn nói:
An Tuấn Phong: Tôi thật ủy khuất, thân phận ngụy trang là hệ thống cung cấp a, tôi cũng không có biện pháp cưỡng chế quyết định.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.