Đến buổi tối, Lạc Huyền Ca rất có hứng thú ngồi ở sô pha xem TV. Nghe được tiếng gõ cửa, Lạc Huyền Ca mở cửa ra, là Khổng Nhiên. “Có việc gì sao?” Khổng Nhiên lắc lắc di động trong tay: “Hứa tỷ vừa gọi điện thoại tới, bảo cô theo dõi gameshow phát sóng tối nay. Sau đó đăng Weibo trò chuyện cùng fan một chút.” Lạc Huyền Ca thầm nghĩ, đây là lần đầu phát sóng gameshow mà mình và Giang Ý Hàm tham gia, liền gật gật đầu: “Tôi biết rồi, còn chuyện gì không?” “Không có, buổi tối vui vẻ.” Khổng Nhiên nói xong liền lập tức rời khỏi. Lạc Huyền Ca trở lại sô pha, điều chỉnh chương trình trên TV, lẳng lặng chờ An Nhược Thủy đến. An Nhược Thủy có tới không, không ai biết trước đáp án cả, nhưng Lạc Huyền Ca tin tưởng người nọ nhất định sẽ đến, bất quá khả năng sẽ muộn một chút, bởi vì nàng còn bối rối một đoạn thời gian rất dài. Dù sao thì hôm nay An Nhược Thủy có thể nói ra nghi hoặc, đã chứng minh nàng có vài phần tin tưởng với mình. Sau khi mình kể mấy chuyện cực kỳ không đáng tin về Tuyên Dương, nàng cũng không lập tức phản bác. Thời điểm Lạc Huyền Ca biết được đây là tám trăm năm sau, liền đi tra xét lịch sử Đại Minh, những chuyện liên quan đến Tuyên Dương, trừ bỏ Tuyên Dương nữ đế cực kỳ yêu thích nam sắc thì không còn bất kỳ vết nhơ nào cả. Người ở thời đại này, đã kính ngưỡng Tuyên Dương tới một độ cao mà cô khó có thể tin được. Về phần Tuyên Dương yêu thích nam sắc, Lạc Huyền Ca bày tỏ đó là chuyện không có khả năng, còn nguyên nhân tại sao, Lạc Huyền Ca nghĩ đại khái là vì nha đầu kia khi còn nhỏ, dạo thanh lâu bị nam nhân hù dọa, tạo thành bóng ma tâm lý rất lớn. Từ đó về sau, nam nhân trong Ma Giáo không thể tới gần nàng trong vòng ba bước. 8 giờ, gameshow bắt đầu phát sóng, Lạc Huyền Ca nghe thấy tiếng đập cửa quen thuộc, khóe môi hơi giương lên, đứng dậy mở cửa. An Nhược Thủy đứng ngoài, sắc mặt cực kỳ thiếu tự nhiên, trên tay còn cầm kịch bản giấy bút. Thời điểm thấy Lạc Huyền Ca đang mỉm cười, An Nhược Thủy nhịn không được trừng mắt liếc cô một cái. Lạc Giáo Chủ sờ sờ chóp mũi, cả đầu mờ mịt, không nghĩ ra vì sao mình lại bị trừng. “Mau vào đi.” Lạc Huyền Ca mở cửa ra, nghiêng người nhường chỗ để nàng bước vào. Sau khi An Nhược Thủy tiến vào liền chủ động ngồi xuống sô pha, không chút do dự hỏi: “Có thể nói cho tôi chuyện liên quan tới Tuyên Dương công chúa hay không?” “Đương nhiên có thể.” Lạc Huyền Ca rót nước, sau đó ngồi xuống bên cạnh An Nhược Thủy: “Trong cuộc đời, Tuyên Dương trải qua ba chuyện đại sự.” “Ba chuyện đại sự?” An Nhược Thủy có chút khó hiểu: “Xảy ra chuyện gì lại có thể làm cho tính tình nàng đại biến?” Ý cười trên miệng Lạc Huyền Ca vương chút lạnh lẽo: “Hoàng hậu của Minh Hiên Đế, Trường Lam hoàng hậu xuất thân giang hồ, điểm này chính sử có ghi lại. Nhưng thế nhân chỉ biết nàng là giang hồ nữ hiệp, lại không biết sư huynh nàng chính là Giáo Chủ của một môn phái mà giang hồ không dám đề cập. Trường Lam hoàng hậu là muội muội của Võ Lâm Minh Chủ, vì gia tộc và vì võ lâm chính đạo, nàng tiến cung trở thành hoàng hậu. Một năm đó, người trong võ lâm ám sát gần trăm vị quan lớn của Đại Nguyên, lấy việc này làm của hồi môn cho nàng. Sau khi Trường Lam hoàng hậu hạ sinh Tuyên Dương công chúa, Đại Minh triều đã đạt tới cảnh giới không ai dám xâm phạm. Năm Tuyên Dương công chúa bảy tuổi, Trường Lam hoàng hậu mang thai đứa bé thứ hai, liền bị sủng phi của Hoàng Đế sát hại, một xác hai mệnh. Điều tra xong, chủ mưu phía sau chính là Hoàng Đế. Hoàng Đế vừa kiêng kị vừa thống hận võ lâm, sau khi Trường Lam qua đời, giang hồ cũng xảy ra rung chuyển. Ngắn ngủi mấy tháng, hàng ngàn cao thủ võ lâm bị giết, giáo phái từng làm người ta nghe thấy thôi liền sợ vỡ mật kia, cũng bị triều đình bao vây diệt trừ, cả môn phái mấy vạn người chỉ còn lại vị thiếu chủ 10 tuổi cùng khoảng trăm vị đệ tử. Tuyên Dương cũng không biết tất cả những chuyện này, Hoàng Đế vẫn sủng ái nàng như cũ, bởi vì võ lâm còn tồn tại, nên tạm thời hắn chưa động đến. Đại Nguyên tới xâm phạm, Tam Hoàng gia muốn liên hôn, nhi tử Hoàng Đế mấy chục người, quá nửa đã thành niên nhưng lại cố tình chọn Tuyên Dương khi đó mới 7 tuổi. Mượn cớ thân mẫu bệnh tang, tiểu công chúa suốt ngày buồn bực không vui. Cải trang ra ngoài giải sầu. ngôn tình sủng Tiểu thiếu chủ 10 tuổi bị nhốt trong huyện nha, biết tin tiểu công chúa bị đưa đi, nàng liền nghịch chuyển kinh mạch luyện ma công, là loại công pháp âm ngoan sát phạt tanh máu, nghe nói người luyện nó sống không quá mười năm. Nếu may mắn sống sót, nội lực công pháp cũng không còn. Tiểu thiếu chủ cứu Tuyên Dương, coi nàng như thân muội muội mà chăm sóc. Từ đó về sau, trên giang hồ không ai không biết không ai không hiểu, Giáo Chủ Ma Giáo công pháp đệ nhất khinh công tuyệt thế, càng không kẻ nào không biết Giáo Chủ có một nghịch lân* tên gọi Tuyên Dương. *Vảy ngược của rồng. Để chỉ điểm yếu của một người Trong vòng mười năm, tiểu Giáo Chủ khiến Ma Giáo lớn mạnh hơn rất nhiều, cũng nhiều lần xâm phạm triều đình miệt thị hoàng quyền, nhưng không ai có thể làm gì được. Bảy năm sau tiểu công chúa bị Hoàng Đế tìm về, chuyện này chính sử cũng có ghi lại. Giáo Chủ tự biết không sống lâu nữa, lấy cớ lẻn vào hoàng cung trộm bảo vật, diệt trừ toàn bộ những kẻ có thể nguy hại tiểu công chúa. Sau khi Tuyên Dương hồi cung không lâu liền biết được chân tướng mọi chuyện trước kia, chính sử ghi lại Tuyên Dương công chúa tính tình đại biến, bất quá qua mấy ngày lại trở nên ôn hòa. Bởi vì nàng dự định đoạt ngôi vị của cẩu Hoàng Đế, báo thù cho mẫu thân, cũng báo thù cho năm đó trẻ người non dạ. Đó là đại sự thứ nhất. Còn chuyện thứ hai, có lẽ là cái chết Giáo Chủ.” Lạc Huyền Ca nói mà tâm tình nặng nề, cô đã sớm biết bản thân sẽ chết, cho dù không chết cũng trở thành phế nhân, vì vậy vô cùng quý trọng cơ hội sống hiện tại, cũng quý trọng một thân nội lực công pháp theo mình tới thế giới này. Bất quá cô vẫn không cam lòng, bởi vì rốt cuộc mình chết không phải vì luyện ma công nghịch kinh mạch, mà là bị Hoàng Đế hạ độc mưu hại mà chết! An Nhược Thủy dĩ nhiên có thể chú ý tới biến hóa của đối phương, lo lắng nhìn về phía Lạc Huyền Ca, theo bản năng duỗi tay lau giọt lệ chảy xuống trên mặt Tiểu Lạc. Xúc cảm ấm áp trên mặt làm Lạc Huyền Ca lập tức hoàn hồn, lung tung lau đi nước mắt, cười nói: “Đây là những chuyện tôi biết, bây giờ cô nghĩ xem giai đoạn đầu tiên Tuyên Dương thay đổi tâm tình, có liên quan tới chính sử trong kịch bản hay không.” Trong lòng An Nhược Thủy thầm khiếp sợ, lời của Lạc Huyền Ca đâu chỉ là có liên quan mà quả thực giống như chân tướng. Bất quá An Nhược Thủy vẫn rất hoài nghi, làm sao đối phương lại biết những chuyện này. Lạc Huyền Ca biết nàng nghi ngờ mình, giờ phút này phải nói gì đó để An Nhược Thủy không còn nghi hoặc, cho nên cô liền tới gần người kia, ngữ khí vừa nhỏ nhẹ lại vừa thần bí: “Tôi, kỳ thật là xuyên không mà tới. Suỵt! Chỉ nói cho một mình cô thôi đó, ngàn vạn lần đừng tiết lộ với người khác nha~” Đáp trả Lạc Huyền Ca, lại là vẻ mặt như nhìn kẻ ngốc của An ảnh hậu. Lạc Huyền Ca sờ sờ sống mũi, dù sao lời mà cô nói cũng đều là sự thật, về phần An Nhược Thủy tin hay không thì không liên quan đến mình, về sau cũng đừng nghĩ chuyện tính sổ. An Nhược Thủy vẫn đắm chìm trong đoạn chuyện xưa cũ, Lạc Huyền Ca đã bắt đầu tập trung tinh thần xem gameshow. Trong gameshow, Lạc Huyền Ca cùng Giang Ý Hàm đồng thời lên sân khấu, dù sao thì cả hai đã đạt giải nhất giải nhì của cuộc tuyển chọn hạt giống trước kia. Cùng bọn họ tới dự, còn có một nam khách mời, cũng là vị nam sinh lọt top 5 trong cuộc thi lần đó. Vốn cũng định mời Bạch Liễu tham gia, nhưng hiện tại nàng đang khẩn trương ở công ty huấn luyện, đại khái tháng sau sẽ ra mắt album đầu tay. …… Không biết là do tiếng TV quá lớn hay vì cảm giác tồn tại của Lạc Huyền Ca quá mạnh mẽ, giờ phút này An Nhược Thủy đã không còn đọc được kịch bản. Cho nên nàng liền ngồi cạnh Lạc Huyền Ca cùng nhau xem, ba MC đều rất dí dỏm hài hước. Giang Ý Hàm vô cùng cơ trí lại am hiểu giao tiếp, tuy Lạc Huyền Ca biểu tình cứng đờ đứng một bên, nhưng thời điểm trả lời MC vẫn cực kỳ ôn hòa. Quay một hồi, hiện giờ nhìn khán giả thực sự vui vẻ, MC cũng cảm thấy vui sướng. Trong tiết mục, Giang Ý Hàm không cẩn thận té ngã, Lạc Huyền Ca lập tức bay đến ôm người ngã trên đất, ừm…… Chính là bế kiểu công chúa. Sau lại cực kỳ ôn nhu hỗ trợ xoa thuốc, mà trong quá trình tham gia gameshow, Lạc Huyền Ca luôn chiếu cố Giang Ý Hàm. Thẩm Văn Tuyền đứng một bên nhìn nhìn, cùng khán giả trêu ghẹo: “Fan CP chú ý, idol các bạn phát cẩu lương.” Lạc Huyền Ca đương nhiên nghe thấy, nhưng cô không tra kỹ trí nhớ của nguyên thân, vì vậy không hiểu lắm hai câu này rốt cuộc có ý gì. Chỉ là Lạc Giáo Chủ ở đây, trong căn phòng nhỏ hẹp lại cảm nhận được sát khí rất nặng! Lạc Huyền Ca sợ hãi nhìn về phía người kia, thấy sắc mặt nàng bình thường, ánh mắt bình thường, trừ bỏ kịch bản trong tay sắp bị nàng bóp thành cục giấy, hết thảy đều rất bình thường. Lạc Giáo Chủ lừa mình dối người, mỉm cười một cái, sát khí gì đó, khẳng định là ảo giác thôi! An Nhược Thủy ôn nhu như vậy, làm sao lại có sát khí chứ, không thể nào. Tiếp tục xem gameshow, thấy MC đặt câu hỏi. MC: “Huyền Ca, nghe nói thời điểm báo danh dự thi, cô cũng chọn sở trường đặc biệt là cây sáo. Là sự thật phải không?” Lạc Huyền Ca: “Ừm, đúng vậy.” MC: “Nghe nói trong quá trình thi đấu, cô còn từng có tranh chấp với Ý Hàm của chúng tôi, là sự thật chăng?” Lạc Huyền Ca: (cau mày tự hỏi một hồi) “Ừm, là thật. Ngày đầu tiên, nàng muốn ngủ trên giường của tôi, sau đó liền có tranh chấp.” Nghe xong, MC lập tức mỉm cười âm hiểm, fan CP cười như bà dì, người qua đường Giáp cười hiểu rõ. —— Ngủ giường cô nha~ Ai u, hiện giờ đều lưu hành tú ân ái* rõ ràng như vậy sao~ *秀恩爱 ~ show affection in public: phô d*m à nhầm, là phô bày tình cảm trước quần chúng nhân dân ;)) TQ gọi FA là độc thân cẩu, cho nên show ân ái ra gọi là phát cẩu lương Thẩm Văn Tuyền cũng nhịn không được kéo kéo khóe môi, Giang Ý Hàm lại hận không thể đào cái hố chôn Lạc Huyền Ca ở nơi này, thuận tiện cũng chôn luôn cả mình! Trả lời kiểu lồi lõm gì vậy. Lạc Huyền Ca! Cái đồ hỗn đản này, còn không bằng kiểu nói chuyện 'đại sự hóa tiểu' của Mạnh Tiểu Manh lúc trước đâu! MC cố nhịn cười, tiếp tục câu hỏi…… “Cô có thể đánh giá Ý Hàm một chút không? Để chúng tôi biết, trong mắt cô thì nàng là người thế nào.” Lạc Giáo Chủ: “Có chút ngốc.” “Ngốc?” MC khiếp sợ. Lạc Huyền Ca gật đầu: “Ừm, trong tình huống có thang máy, nàng lại đi theo tôi leo mười một tầng lầu.” “Nếu là đi theo cô, thì vì cái gì chỉ có một mình nàng ngốc nghếch chứ?” MC đào hố, chuẩn bị làm Lạc Huyền Ca nhảy vào. Lạc Huyền Ca nhảy thật, nhưng không chỉ có vậy còn lôi kéo Giang Ý Hàm cùng nhau nhảy. Lạc Giáo Chủ: “Bởi vì tôi không mệt a, nàng leo mười một tầng sẽ rất mệt, thân thể yếu ớt thì cũng thôi đi, còn cố tình muốn cậy mạnh. Đây chẳng phải ngốc hay sao.” Lạc Huyền Ca nói khiến cho hiện trường một mảnh thổn thức, fan liên tục hô mắt không thấy tai không nghe. Lời mà Lạc Giáo Chủ nói, có thể trực tiếp lý giải thành bởi vì cô đau lòng Giang Ý Hàm đồ ngốc đó, nên mới theo nàng bò mười một tầng a. Đây là biến tướng tú ân ái, khẳng định là vậy! Fan CP tin tưởng vững chắc vào cảm giác của bọn họ. Lạc Huyền Ca đang xem tiết mục, liền tăng nhiệt độ điều hòa lên cao một chút, vì cái gì lại cảm thấy trong phòng càng ngày càng lạnh đây?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]