Vưu Lương Tài đi ra ngoài liền vỗ một cái vào sau gáy của mình. Không đúng, đây là văn phòng của anh mà, dựa vào gì mà anh lại phải đi ra ngoài, nhường lại văn phòng cho người khác chứ nhỉ! Choáng váng rồi, tất cả đều là do Cao Lãng đã dọa đến anh đây mà.
"Anh đã lên kế hoạch cho việc này bao lâu rồi? Thế mà cũng không thèm nói với em một chút." Ứng Uyển Dung đi đến phía trước cửa sổ nhìn xuống dòng xe chạy như dòng nước chảy ở phía dưới, giọng nói cũng mềm nhẹ đi không ít.
Giọng đàn ông vẫn trầm ổn như trước, @MeBau*@ hạ thấp giọng xuống nói: "Muốn cho em một chút kinh ngạc vui mừng."
"Em đúng thật là bị kinh ngạc đấy." Ứng Uyển Dung nói vẻ trêu ghẹo.
"Không thấy vui mừng hay sao?" Người đàn ông nói vẻ đầy buồn bực nói. Anh ở bên ngoài dù uy phong tám phía thế nào, thì khi đến trước mặt cô vợ nhỏ của mình, anh vẫn là một đức ông chồng yêu chiều vợ như cũ.
Vẻ mặt của Ứng Uyển Dung trở nên tươi cười, trong mắt giống như hàm chứa ánh sao sáng, mím môi cười trộm, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn "Có chứ. Bất quá em lại thích anh lặp lại lần nữa ở ngay trước mặt em hơn."
"Cao tướng quân, nghe nói anh muốn bù lại cho vợ của anh một buổi hôn lễ phải không? Không có cầu hôn làm sao có thể có hôn lễ được chứ?" Ứng Uyển Dung nói vẻ bỡn cợt, trong mắt tràn đầy vẻ không có hảo ý.
Đầu kia của điện thoại chỉ có tiếng bước chân rất có quy luật. Tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-lam-quan-tau/1150577/chuong-103-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.