Gặp lại sau thời gian hai tháng, Emily nhìn vẫn xinh đẹp như trước. Ứng Uyển Dung bụng hơi gồ lên nhưng lại càng tăng thêm ý nhị. Hai người gặp lại cùng trò chuyện với nhau thật là vui vẻ.
Emily nhìn bụng của Ứng Uyển Dung hơi có vẻ kinh ngạc, nói: "Lúc đó chị nghe Daniel nói, còn c ảm thấy không có khả năng, hiện tại nhìn thấy em thế này, chị thật sự đã tin rồi."
Dù sao Emily nhìn Ứng Uyển Dung cảm giác, cảm thấy tuổi của Ứng Uyển Dung vẫn còn nhỏ, không nghĩ tới nhanh như vậy mà cô đã mang thai, chuẩn bị sinh con rồi. Các nữ minh tinh giống như các cô thế này, @MeBau*
[email protected]@ khi bước ở trên thảm đỏ đều thấy bản thân mình nở mày nở mặt vô hạn. Trong phim ảnh, dáng người cũng là có lồi có lõm. Nhưng tự mình cũng thầm lén phải luôn luôn phải ăn uống điều độ, chớ đừng nói chi đến giống như là Ứng Uyển Dung, sự nghiệp đang ở thời kỳ cao nhất lại tạm thời rút lui khỏi làng giải trí như vậy.
Emily lắc lắc đầu, làm như thật đáng tiếc cho Ứng Uyển Dung. Tống Tiểu Nha để lại cái khay đựng trái cây lại cho hai người, sau đó liền thối lui, đi đến một phòng xép khác.
"Người Hoa có câu, người ta là thạch tín, còn tôi là mật đường." Ứng Uyển Dung nháy mắt mấy cái, cười nói, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn gương mặt nhìn nghiêng của cô hiện lên ánh sáng nhạt.
Tuy rằng Emily xem như nói ngôn ngữ của nước Trung Quốc khá tinh thông, nhưng mà đối với các câu nói ngạn ngữ cổ, thì cũng chưa thể hiểu rõ hết. Bất quá về ý tứ đại khái thì Emily vẫn hiểu được khá rõ ràng.
Lắc lắc đầu, Emily cũng thuận tiện nói ra một câu, đây cũng không phải là mục đích mà cô tới đây.
"Lần này chuyện em được lọt vào trong danh sách rút gọn cho giải thưởng Sư tử vàng, Wilson đã giúp không ít công sức." Emily chậm rãi nói, đôi con ngươi màu xanh biếc ngưng lại ở trên mặt Ứng Uyển Dung.
Vẻ tươi cười của Ứng Uyển Dung vẫn không thay đổi. diⓔn♧đànⓛê♧quý♧đⓞn Nhưng trong lòng cô lại đã đánh một cái dấu chấm hỏi cực kỳ lớn. Chẳng lẽ là đạo diễn Wilson cảm thấy cô bị thương như vậy, muốn bồi thường cho cô, cho nên mới đi thu xếp mọi việc để cho cô được lọt vào danh sách đề cử hay sao?
"Ngày mai em liền đi đến gặp đạo diễn Wilson. Nếu như mà chị không nói chuyện này, phỏng chừng em vẫn còn chưa hiểu ra làm sao."
Emily lấy từ trong túi ra một hộp thuốc lá rất tinh xảo, lấy ra một điếu thuốc lá dành cho phụ nữ. Vừa định châm lửa, Emily mới nghĩ đến Ứng Uyển Dung đang mang thai, liền hướng về phía cô nở nụ cười xin lỗi, sau đó cất thuốc lá đi.
"Thật xin lỗi, die»n。dٿan。l«e。qu»y。d«on chị đã quên mất là em đang mang thai."
Ứng Uyển Dung cười sảng khoái, hỏi: "Emily, không phải chị đến đây chỉ là đặc biệt để nói với em chuyện này thôi đấy chứ?"
Emily nhăn lại mày một cái. Sau đó một lúc lâu, cô mới tiếp tục nói: "Kỳ thực là chị cũng không biết là có nên, hay là không nên nói chuyện này với em. Bất quá tình huống của em bây giờ lại rất đặc biệt, cho nên em vẫn là cần phải chú ý nhiều hơn một chút mới được."
Ứng Uyển Dung nghiêm sắc mặt, lông mày hơi nhíu lại, ngước mắt lên nhìn Emily, suy nghĩ xem chuyện mà Emily muốn nói kia sẽ là chuyện gì.
"Em cũng biết đấy, phần góp mặt diễn xuất của Tina ở trong bộ phim không ít. Vốn dĩ Wilson có ý muốn đưa tên Tina vào danh sách đề cử vai nữ phụ tốt nhất. . ." Emily do dự nhìn sang Ứng Uyển Dung, Ứng Uyển Dung vẫn cười cười, cũng không có ý để ở trong lòng.
Có thể được diễn một vai trong bộ phim của đạo diễn Wilson như vậy, đối Ứng Uyển Dung mà nói, sự nổi tiếng của cô đã được đề cao không ít. Bằng không, làm sao cô còn có thể chạy đến nước ngoài để mà quay chụp quảng cáo ghi hình cái gì gì kia chứ?
Hơn nữa, chung quy Ứng Uyển Dung cũng không phải là người của nước Mỹ, ở nước ngoài cô có bị bài xích cũng là chuyện bình thường. Cho nên khi Ứng Uyển Dung nghe được bản thân mình đã được lọt vào danh sách đề cử, cảm thấy thật sự là có chút ngoài ý muốn.
"Nhưng mà cuối cùng em cũng đã lọt vào danh sách đề cử rồi. Đa số khi xem phim, mọi người đều cảm thấy phần diễn xuất của em thực sự xuất sắc hơn của Tina." Emily nói.
Khóe môi của Ứng Uyển Dung hơi cong lên, đôi mắt chớp chớp. Cô nghĩ đến ngày ấy cô mang bệnh trong người, những vẫn trở lại đoàn làm phim để quay bổ sung phân cảnh còn thiếu của mình. Nhưng vì cái gì mà hiển nhiên cô lại không cãi nhau với Tina.
Không phải là Ứng Uyển Dung xem thường Tina, cô cũng không cho rằng Tina thực sự không có tư chất diễn xuất!
Vậy thì liều mạng mang bản lĩnh ra mà diễn xuất chứ sao.
Dù sao Ứng Uyển Dung cô ở trong phim chính là một kiểu người cực kỳ kinh diễm (xinh đẹp đến kinh ngạc) nhất. Bất luận thế nào áp chế diễn xuất của người khác về tình thì cũng có thể tha thứ. Dù sao cô chỉ là người mới, mới nhập vào giới điện ảnh còn chưa được hai năm. Thế hệ trước không tiếp nhận được, giễu cợt thì cô có thể làm gì được đây?
Ứng Uyển Dung gần như có thể tưởng tượng ra được vẻ mặt vặn vẹo đầy phẫn hận của Tina. Phỏng chừng cô ta đã sớm ngày ngày ở nhà mà mắng nhiếc cô, nghĩ thế nào để làm cho cô đẹp mặt rồi cũng nên?
"Vâng, em cám ơn chị, em đã biết rồi." Ứng Uyển Dung cũng không để lộ ra biểu cảm kinh ngạc, chỉ là gật đầu mỉm cười đối với Emily.
Emily không hiểu là Ứng Uyển Dung có tin hay là không tin. Bất quá, lời này Emily cũng chỉ có thể nhắc nhở Ứng Uyển Dung đến mức này mà thôi. Cũng là bởi vì Tào Tinh lúc nào cũng nhắc nhở ở bên tai cô, nói đến giao tình của hai người ra sao.
"Bây giờ thì chị phải đi về trước rồi. Đã đi suốt một ngày trời rồi, không ăn cơm no, thế nhưng mà rượu uống vào thì không ít!" Emily nhún vai, nói vẻ bất đắc dĩ.
Ứng Uyển Dung ngược lại, cũng không phát hiện ra Emily đã say. Thoang thoảng có mùi rượu từ trên người Emily bay tới, gò má ửng đỏ. Nếu như mà đàn ông mà nhìn thấy, phỏng chừng chân cũng đều sẽ mềm nhũn ra, không đi trên đường nổi được nữa.
Ứng Uyển Dung đưa Emily đến cửa phòng, Vào lúc Emily xoay người, Ứng Uyển Dung mới thấp giọng nói: "Em đã thiếu chị một món nợ rồi, rất cám ơn chị!"
Emily vẫy vẫy tay, nghiêng đầu trông lại, trong con ngươi xanh biếc tràn đầy ý cười, "Vậy thì nhớ phải mời chị đi ăn cơm đấy nhé! Hãy vào đi thôi."
Ứng Uyển Dung chỉ cười cười, không coi lời nói của Emily là thực, chỉ là khi nghĩ đến Tina, sắc mặt của cô liền trầm xuống, hai hàng lông mày khóa lại thật sâu.
Ngày hôm sau, đoàn người đều đã chỉnh đốn lại nghiêm chỉnh xong xuôi. Vưu Lương Tài liền mang theo Ứng Uyển Dung đi đến tổng bộ CX, được thiết kế theo phong cách bảo vệ phía trước, màu sắc tương phản đậm. Chờ đến khi nhóm người được nhân viên công tác hộ tống đến trên lầu, nhiếp ảnh gia đang ở đó điều chỉnh ống kính.
Người phụ trách cho biết, tất cả việc chụp hình đều sẽ được nghe theo nhiếp ảnh gia, mọi yêu cầu anh ta đều đã biết rồi, chỉ cần phối hợp để chụp là tốt rồi.
Vưu Lương Tài không hiểu điều lệ CX như thế nào, nhìn thời gian và cũng không có ý kiến gì với họ về vấn đề này. Anh và Ứng Uyển Dung liếc nhau một cái liền chủ động đi tới.