Ứng Uyển Dung chau mày lại suy tư một lát, gian nan gật gật đầu. Thôi, chung quy chỉ là vì muốn liên lạc với người khác, bình thường Tống Tiểu Nha sẽ bảo quản nó, cô cũng sẽ không thể cảm thấy nó chướng mắt chiếm diện tích
Thời điểm xe chạy đến cửa tiểu viện, Ứng Uyển Dung cũng không hề trèo tường lấy chìa khóa giống như Cao Lãng lần trước. Bởi vì Cao Lãng muốn làm cho Ứng Uyển Dung bị kinh ngạc một phen, nên thời điểm Ứng Uyển Dung mở cửa đi vào, Cao Lãng dĩ nhiên cũng đang làm việc ở trong sân, anh giặt giũ phơi phóng các thứ.
Thấy Ứng Uyển Dung tiến vào trong sân viện rồi, Cao Lãng lập tức đứng lên lấy khăn lông khô xoa xoa đôi bàn tay đi tới, "Thế nào hôm nay em đã trở lại rồi hả ? Anh lại nghĩ phải đến hai ngày nữa thì em mới trở về. Hôm trước anh đã mang rửa phơi nắng chăn mền rồi, như vậy sẽ không sợ bị ẩm ướt nữa."
Lúc này Cao Lãng làm như mới nhìn rõ Vưu Lương Tài và Tống Tiểu Nha, liền lộ ra một chút ý cười, nói: "Là anh Tài và Tiểu Nha đó sao? Mọi người cùng tiến vào nhà ngồi đi! Đến buổi trưa nếm thử tay nghề của tôi một chút. Tôi nấu cơm mặc dù ăn không được ngon như Uyển Dung làm, nhưng vẫn có thể tiến hành ăn được."
Ứng Uyển Dung kín đáo đảo qua ánh mắt qua hai người, Vưu Lương Tài lập tức xua tay cự tuyệt. Đôi vợ chồng này, anh tự cảm thấy không thể nào chọc vào được.
Tống Tiểu Nha là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-lam-quan-tau/1150500/chuong-753.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.