ột người đàn ông cao lớn tuấn lãng, nơi giữa lông mày có một luồng khí thế sắc bén, phía bên dưới hàng lông mày cong như dãy núi kia là một đôi con ngươi sáng quắc. Người đàn ông đó vẫn đọng lại trong anh những ký ức còn rất mới mẻ.
"Đó là chồng của tôi." Ứng Uyển Dung tiếp tục nói.
Tạ Thiên Thành dường như đã có chút hiểu ra. Anh mím chặt môi không thốt ra được một tiếng, nhìn có chút đáng thương đáng tiếc. Ứng Uyển Dung trong lòng lắc lắc đầu, nói: "Anh phải phân định rõ, chúng ta rốt cuộc là ai. Tất cả những cái này đều là diễn xuất tâm lý nhân vật, chẳng phải anh cũng không phải là tôi."
Nói xong Ứng Uyển Dung liền đi vượt qua Tạ Thiên Thành trở về đến trong đoàn làm phim, liền nghe thấy Tạ Thiên Thành ở phía sau, cúi đầu xuống nói: "Cảm ơn."
Ứng Uyển Dung nhíu mày lại. Trong con ngươi cuối cùng đã có một chút ý cười. Xem ra chàng trai này còn là một người có tính giác ngộ rất cao, một người thông hiểu triệt để. Chỉ cần anh có thể như hiện tại, nhập vai diễn nhanh, thoát khỏi vai diễn cũng nhanh, thì về sau này thành tựu của Tạ Thiên Thành e rằng cũng không chỉ là như thế.
Lại tiếp tục quay phim. Tuy rằng Khang Đức cảm thấy Tạ Thiên Thành không còn là một Thiên Thành hồn nhiên như trước kia nữa, nhưng mà cảm xúc diễn xuất của anh vẫn là rất trọn vẹn. Cuối buổi diễn, Khang Đức cũng đã hiểu biết được vì sao có sự khác biệt rồi. Bởi vì ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-lam-quan-tau/1150481/chuong-66-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.