Editor: Mẹ Bầu
Bàn tính nhỏ của đạo diễn Khang được gẩy rất tốt. Nhưng ở trong tay đạo diễn Nhạc nó lại càng trở thành chiếc bàn tính vàng. Nhạc Tu Minh dùng hết khả năng của mình để xử lý mọi việc, lặng lẽ đối xử chu đáo với tất cả các diễn viên như gió xuân và mưa phùn. Nhưng mà về phương diện khác ở trên trường quay thì ông lại giống như rồng phun lửa vậy, cấp tốc mài dũa một đám người mới kia từng chút từng chút trở nên có hình có dạng.
Vạn Dạng Dạng có việc về công ty một chuyến, sau khi trở về liền phát hiện đoàn làm phim đã có nhiều hơn một đàn oanh oanh yến yến. Ngay cả Ngô Minh, bình thường vẫn luôn luôn cao ngạo lạnh lùng, @MeBau*[email protected]@ lúc này thời thời khắc khắc lại mang theo cười, bộ dáng tâm tình tỏ ra rất tốt. Khiến cho Vạn Dạng Dạng không tự chủ được mà hai mắt nhìn anh nhiều hơn mấy lần.
Che giấu thật kỹ một chút cảm xúc ảm đạm ở sâu nơi đáy mắt, Vạn Dạng Dạng mang theo trà bánh tới đặt trước mặt Ứng Uyển Dung, nói như tranh công: "Nghe nói nhà hàng này món điểm tâm ăn thật ngon. Tôi đặc biệt mang về cho cô đó! Chút tấm lòng thơm thảo này, mong cô một miếng đi." die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Vạn Dạng Dạng chắp tay trước ngực, vẻ mặt thành khẩn.
Ứng Uyển Dung bất đắc dĩ nói giải thích với Vạn Dạng Dạng: "Thật sự là tôi không thể nào ăn được nữa rồi. Đạo diễn Nhạc đã nói tôi mấy ngày nay mập ra, khuôn mặt đã tròn lắm rồi."
Mấy người Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-lam-quan-tau/1150431/chuong-46-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.