Editor: An Hàn23 
"Trương lão sư, biểu diễn hôm nay thế nào? Đoàn của chúng tôi đã xuất hết những người tài năng nhất đó." Vương Thục Hoa lấy tay đẩy đẩy gọng kính màu đen trên sống mũi, trong mắt toàn là sự khoe khoang. 
Thế nào, đoàn văn công ở quân khu của các cô so ra cũng không kém với thủ đô chứ? Tuy rằng mấy màn biểu diễn trước đã xuất hiện không ít người có tài năng, nhưng những người tốt nhất đều ở phía sau. Đưa cháo trắng rau dưa lên trước, đối với đại tiệc phía sau mới có cảm giác kinh ngạc nhất. 
Người được gọi là Trương lão sư là một người đàn ông trung niên có mái tóc hoa râm, trên mỗi nếp nhăn trên mặt đều viết hai chữ nghiêm túc. 
Trương Ái Quốc cẩn thận tỉ mỉ ghi chép số liệu vào cuốn sổ, trên cuốn sổ đều là ghi chép ngay ngắn về thông tin cơ bản của mỗi người trong đoàn văn công, tổng hợp các hạng mục lựa chọn, vũ đạo, khí chất đều có ghi chép cặn kẽ. 
"Gấp cái gì, lúc này mới biểu diễn được có một nửa, chúng ta lại xem tiếp nào." 
Trương Ái quốc trả lời một câu, ánh mắt một lần nữa chăm chú nhìn lên sân khấu tối đen. Vương Thục Hoa hơi híp mắt lại, nghĩ xem trên đó là người nhà của quân nhân nào biểu diễn vũ đạo? Cái này còn cần nghiêm túc nhìn sao? 
Nếu lần này Trương Ái Quốc không phải người phụ trách tuyển chọn hạt giống, địa vị của Vương Thục Hoa và ông ta sẽ ngang nhau, thế thì việc gì phải lấy lòng ông ta, phải nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-lam-quan-tau/1150393/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.