Chương trước
Chương sau
Đợi No.2 đi rồi, cô quay qua hỏi Lãnh Thiên Hàn: "Bảo bối, anh có muốn mở rộng quy mô của Lãnh Thị không?"
"Ý em là..."
"Hì đợi bộ phim này quay xong em tặng hết cho anh."
Lãnh Thiên Hàn sao mà có thể từ chối quà của bạn gái được, anh đặt 1 nụ hôn lên trán cô. "Em là nhất rồi."
Giản Ngân cười cười, cô nhìn đoạn video trong điện thoại, châm biếm. "Nếu mấy người đó còn khiêu khích em nữa thì đợi bộ phim này quay xong em xử lý 1 lần. Bảo bối, em đói, em muốn ăn há cảo."
"Ừ, để anh gọi người đem đến."
...
Buổi tối.
Giản Ngân thông qua máy tính, 1 bên quan sát hành động của No.2 thông qua camera bỏ túi, 1 bên cô làm nhiễu hết camera trong nhà bọn họ. Vì để tránh sơ suất, cô cho No.2 đi từ nhà của người cố ý NG thứ nhất đến người NG thứ sáu.
Khỏi phải nói chứ No.2 làm việc rất tốt. Ngoài việc mua rắn không độc ra, cô ấy còn mua thêm vài con rết và bọ cạp giả. Cách đột nhập cũng rất thuần thục, yên lặng mở cửa thả mấy con đó xuống rồi yên lặng rời đi.
Hmmmm cô gái này được đấy, rất thích hợp làm chuyện xấu!
Sau đó Giản Ngân hài lòng tắt máy tính đi ngủ. Để sáng mai xem phản ứng của bọn người đó mới được ha ha.
Hôm sau, Giản Ngân xem 6 người hoảng hốt mà la toáng lên, nhếch miệng mỉa mai. Chưa đâu, còn 2 lần nữa nên mấy người cứ từ từ mà tận hưởng.
Đêm thứ hai, Giản Ngân cài đặt vài con virut tự lập trình vào điện thoại và máy tính bọn họ. Dù sao bọn virut này cũng chỉ có thể tự động xóa ảnh thôi chứ không gây hại cho bất kì ứng dụng nào nên cô mới sử dụng.
Dĩ nhiên, máy tính của cô sẽ thu về tất cả hình ảnh mà bọn virut xóa. Chậc chậc, đường đường thân là thiên kim là như thế này là không được rồi! Lưu lại thôi~
Lãnh Thiên Hàn đang bên cạnh gọt trái cây cho Giản Ngân, thấy cô mặt không đổi sắc nhìn mấy tấm ảnh lõa thể đó, anh đen mặt lại.
"Em còn nhỏ, đừng nhìn những thứ này, bẩn mắt."
Giản Ngân thấy biểu cảm của anh, cười phá lên. "Ha ha bảo bối đừng như vậy, chỉ là mấy thứ này để dành sau này thôi. Anh nhìn em còn chưa tức giận mà anh giận cái gì. Hơn nữa, nhìn chỗ nào cũng toàn đã qua phẩu thuật thẩm mỹ, dị ớn."
Thấy sắc mặt Lãnh Thiên Hàn vẫn y cũ, cô chỉ đành thở dài rồi để laptop sang 1 bên. "Được rồi, em không nhìn nữa. Hết giận chưa bảo bối?"
"Chưa." Miệng thì nói vậy nhưng Lãnh Thiên Hàn đã cầm miếng táo đút cô. "Ăn đi rồi anh mới hết giận."
"Ừm ừm táo ngọt đấy, anh đút càng ngọt hơn."
"Ăn xong rồi ngủ đi, khuya rồi."
...
Vì Giản Ngân và Mộ Thanh đã căn dặn nên Lãnh Hiên không thể đến bệnh viện để tránh scandal. 2 người họ chỉ liên lạc qua tin nhắn.
[Bà khỏe chưa?]
[Rồi. Bên đoàn phim thế nào rồi?]
[Không có gì đặc sắc, có thì cũng là mấy người hôm bữa hại bà nay bộ dạng như gặp ma vậy. Bà làm gì họ vậy?]
[Tôi chẳng làm gì cả.] Cô chỉ là dọa họ 1 xíu xiu thôi a~
[Tôi không tin anh họ tôi là người chịu để yên việc này đâu. Chắc chắn anh ta dọa bọn họ 2 hôn nay.]
Giản Ngân chỉ lắc đầu cười. Tên này cũng hiểu anh mình thật đấy.
Bỗng cửa mở ra, No.2 cầm 1 cái giỏ lớn đi vào. Giản Ngân nhắn bảo mình muốn nghỉ ngơi rồi cầm cái túi. Cô lôi ra 1 cái bao tải to đùng, sờ thử, chất liệu tốt.
"Ừm được đấy. Vẫn theo thứ tự như cũ. Nhớ, đánh ở đâu cũng được nhưng đừng đánh ở mặt, tuyệt đối không được để lại bất kì chứng cứ như tóc, vân tay của cô hay là vết thương trên người họ. Tôi muốn họ đau nhức nhưng không tìm ra nguyên nhân. Hiểu chưa?"
"Thuộc hạ đã rõ."
"Đi đi, tôi đợi tin tốt từ cô."
No.2 gật đầu. "Vâng bà chủ."
Giờ thì cô phải chuẩn bị về căn hộ để mai quay lại rồi. Mong chờ ngày mai gặp lại các vị "thiên kim" lắm nha!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.