Mí mắt Kiều Xảo run rẩy, giống như bị cái gì đó làm cho hoảng sợ mà rũ xuống.
Vì trong lòng cất giấu loại ý niệm đó nên nàng không hề có chút dũng khí nào để đối diện với Tạ Nguyên Nghi hết.
Hai vị chủ nhà là một đôi vợ chồng hiền hậu người Nhật Bản, khi thấy mọi người đến thì rất nhiệt tình chào hỏi, dẫn mọi người đi tham quan các gian phòng.
Kiều Xảo có hơi luống cuống tay chân đứng đó, khi thấy tất cả mọi người đi tham quan thì nhất thời tâm cũng hồi phục lại, đi theo phía sau.
Cho dù nàng có ở phòng sát vách với nữ thần cũng đã đủ rồi.
Tạ Nguyên Nghi thấy Kiều Xảo như con thỏ trốn con cọp nhảy lên lầu thì hơi kinh ngạc một chút, nhưng hơn hết là cô cảm thấy nàng rất khôi hài đáng yêu.
Vừa rồi ánh mắt nàng nhìn về phía cô có hai phần thăm dò, ba phần ngượng ngùng, và cả năm phần...
Si mê?
Tạ Nguyên Nghi giống như đã nghĩ thông suốt ra chuyện gì đó, trong mắt liền hiện lên cơn mưa sao băng rực rỡ chói sáng, ngón tay cô vuốt ve trên mép ly rượu, cúi đầu cười rộ lên.
Ngôi nhà này tổng cộng có năm phòng. Trong đó có một phòng là của chủ nhà, còn bốn phòng còn lại là nơi nghỉ ngơi của du khách.
Trong bốn phòng thì có cả phòng lớn và phòng nhỏ, hai phòng lớn thì dành cho bốn người ở, nằm ở một bên của lối đi, còn hai phòng nhỏ dành cho hai người ở, nằm ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-hay-mau-vao-bat/1882227/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.