Sương mù bao phủ, hết thảy đều chìm trong mờ mịt, Hoàng Tư Vũ chưa bao giờ cảm giác nguy hiểm cận kề mình đến như vậy, cảm giác bất an cuồn cuộn như sóng thủy triều, bước chân cô vô lực, đầu truyền đến cơn đau như muốn nứt vỡ, cô đưa tay sờ ra sau gáy mình, máu, giờ cô mới phát giác được đầu mình bị thương, cảm thấy có hơi choáng váng Hoàng Tư Vũ không bước nỗi nữa, cô cẩn thận tựa ngồi xuống tựa lưng vào vách đá nhắm mắt lại vừa nghĩ ngơi vừa cố gắng nhớ lại, từng hình ảnh rời rạc hiện lên trong đầu cô.
*Ba ngày trước.
Cuối cùng tàu hải quân cũng cập bến, bọn họ đặt chân lên tới đảo Vọng Trường, cả đoàn chọn được một bãi đất trống tương đối rộng rãi để dựng lều, bởi vì các thiết bị vô tuyến bị mất tín hiệu cho nên đạo diễn đã phải đưa ra quyết định từ chương trình phát sóng trực tiếp chuyển thành ghi hình phát lại. Mọi người nghỉ ngơi một đêm ngày mai mới bắt đầu làm việc.
Trong liều trướng của mình Đinh Liễm nhìn Mạnh Vũ Thần, anh ta vẫn không tài nào hiểu được Mạnh Vũ Thần sao lại có thể tin tưởng cô gái kia đến như vậy.
- Thần, cậu có biết việc cậu làm bây giờ sẽ kéo theo biết bao nhiêu phiền phức cho nhà họ Mạnh không. Hơn nữa đây là cơ hội duy nhất để có thể nắm được thóp của hoàng thất, cậu cứ như vậy mà để người kia cho cô ấy à. Còn nữa nếu để đám lão già bên trên kia biết cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-gioi-hac-dao-trong-sinh/3518743/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.