Ngụy Nguyên trên đài cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình, anh đưa mắt nhìn về phía góc tối, bốn mắt chạm nhau trong đầu cả hai đột nhiên sặt qua một hình ảnh mơ hồ. Mạnh Vũ Thần khẽ nhíu mày thủ lại tầm mắt.
- Nguyên bắt đầu đi, chúng ta không có nhiều thời gian.
Trong tai truyền đến giọng của Hoàng Tư Vũ, Ngụy Nguyên cũng thu lại tầm mắt anh bước xuống đài hướng phía Bạch Liên đi đến.
Thế nhưng đám người kia dễ gì để anh đi như vậy, có rất nhiều người vay đến, hết người này đến người kia ra sức lấy lòng. Ai mà không biết tập đoàn Nguyên Vũ giống như một con giao long, vừa xuất hiện đã há miệng nuốt trọn một phần ba thị trường trong nước. Nguồn vốn vận hành khổng lồ giống như một cái mỏ vàng không thấy đáy, chỉ cần vị chủ tịch trẻ tuổi này chịu vung tay cho bọn họ một ít đầu tư, thì cũng có thể vực dậy một công ty trên đà phá sản. Ngụy Nguyên vẫn bộ dáng lịch sự mỉm cười tiếp bọn họ mỗi người vài câu, sau đó không chút lưu tình vứt vấn đề lên người trợ lý Nhị Lang của mình, K2 chỉ hận không thể lấy súng bắn nát đầu mấy lão già này.
Hạ Chương trong lòng nhìn thấy đám người vây quanh Ngụy Nguyên cũng rất muốn đến đó, thế nhưng chỉ có thể cắn răng đứng im không đi đến. Xưa nay hoàng thất và chính phủ điều âm thầm tranh đấu với nhau, ông ta đã ngồi lên thuyền của hoàng thất không dám tiếp xúc với tập đoàn Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-gioi-hac-dao-trong-sinh/3443361/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.