Hoàng Minh Lễ cuối cùng cũng buông tay, cậu chỉ là một thiếu niên chưa tròn 19 tuổi làm sao có thể thật sự giết người, chưa kể người này lại còn là Trác Tùng. Cả người cậu run lên, cậu hận người đàn ông này nhưng lại hận chính mình hơn, nếu không vì cậu chị gái sẽ không phải làm diễn viên kiếm tiền, cũng sẽ không vì vậy mà gặp những người này.
Một chút sức lực này của Hoàng Minh Lễ cũng không thể thực sự giết Trác Tùng, chỉ là thực sự đã để lại dấu vết có phần ghê rợn trên cổ anh. Trác Tùng không phản kháng bởi vì anh cảm thấy có lợi trong chuyện của cậu chủ và cô, cho nên anh nguyện ý để cho Hoàng Minh Lễ phát tiết lên người mình, cho dù hiện tại cậu có dùng dao đâm anh một nhát anh cũng tuyệt không trốn tránh.
Nhìn thấy thiếu niên kích động như vậy lại không biết suy nghĩ hiện tại của cậu, Trác Tùng chỉ lo không biết lúc nhìn thấy tình cảnh hiện tại của cô Hoàng Minh Lễ có trụ nổi hay không, giọng anh bỗng nhẹ xuống trở nên mềm mỏng hơn.
- Chúng tôi xin lỗi vì đã không thể bảo vệ tốt cho cô chủ, chỉ mong cậu có thể trụ vững, cô chủ cần cậu.
Đang trong cơn phẫn nộ Hoàng Minh Lễ chợt ngẩng đầu nhìn Trác Tùng, cậu vừa nghe cái gì, Trác Tùng vừa gọi chị gái cậu, sao có thể.
- Anh vừa gọi chị ấy là gì.
Trác Tùng đối diện với đôi mắt sưng đỏ của thiếu niên anh cũng không để lộ cảm xúc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-gioi-hac-dao-trong-sinh/3382484/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.