Có thứ gì đó ấm nóng từng giọt từng giọng khẽ rơi xuống mu bàn tay cô, đêm tĩnh như nước, tuyết rơi dày đặc tựa như phủ lên lòng người một mảng băng lạnh thấu tim gan.
Ngày thứ 3 Hoàng Tư Vũ vẫn chìm trong hôn mê, Mạnh Vũ Thần ở bên cạnh cô một bước không rời. Trác Tùng lúc này mới đi vào, nhìn thấy chỉ sau một đêm cậu chủ trở nên tiều tụy lòng cậu cũng đau nhói, bọn họ biết hiện tại có nói gì cũng không có tác dụng.
Kể từ khi phu nhân xảy ra chuyện, cậu chủ giống như biến thành một người hoàn toàn khác, phải nói đúng hơn là cậu chủ giống như một con robot ngoại trừ lao đầu vào công việc thì không có bất kỳ cảm xúc nào khác. Thế nhưng từ ngày cô xuất hiện, cuộc sống của cậu chủ trở nên giống con người hơn, sinh hoạt cũng có vài phần giống như trước kia, cậu chủ sẽ cười, sẽ dịu dàng, sẽ săn sóc, hết thảy đều đó chỉ dành riêng cho cô. Cô giống như một tia sáng chiếu vào thế giới tối tăm của cậu chủ, nếu một ngày tia sáng kia vụt tắt, vậy thế giới của cậu ấy chỉ sỡ sẽ hoàn toàn bị nhấn chìm bởi đêm đen.
Trác Tùng dằn sự chua xót nơi đáy lòng giọng rất nhỏ, tựa như sợ làm phiền đến hai người trong phòng.
- Cậu chủ.
Mạnh Vũ Thần đang cầm khăn ấm lau tay cho cô nghe được giọng của Trác Tùng không dừng lại cũng chẳng ngẩng đầu, vẫn tiếp tục công việc đang làm, anh lau rất nhẹ như sợ sẽ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-gioi-hac-dao-trong-sinh/3379722/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.